CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Phó Kiến Văn không nói lời nào đem Tố Tâm ném vào giường lớn mềm mại, bá đạo bên trong có ôn nhu...

Hai tay Tố Tâm chống đỡ nửa người ngồi dậy, hai chân cuộn tròn lại, nhìn qua cặp mắt kia của Phó Kiến Văn, tim đập rầm rầm không nhịn được.

Gương mặt anh đẹp như điêu khắc, đèn trong phòng chưa bật, càng khiến cho gương mặt hiện ra mờ ảo đẹp vô cùng, đôi tròng mắt kia... Đen toả sáng, sáng đến khiến người ta có thể cảm nhận được trong người anh đang có một con thú mãnh liệt muốn trào ra.

Đêm nay ánh trăng theo cửa sổ sát đất xuyên vào bên trong phòng, khiến cho cả căn phòng đều trở nên mập mờ...

Cái bóng cao lớn của Phó Kiến Văn rơi ở trên vách tường, hai tay anh lôi kéo quần áo ra, da thịt màu mật ong cùng cơ bắp ở phần bụng cuồn cuồn cuồn cuộn hiện ra trước mắt Tố Tâm, dưới ánh trăng càng ngày càng rõ ràng, vật nam tính to lớn đang nằm an vị ở bên trong chiếc quần nhỏ màu đen, mặc dù chưa được thoát ra ngoài nhưng có thể thấy được nó đã to lớn chừng nào.

Tố Tâm ngẩng mặt, nhìn thấy chính là đôi mắt thâm sâu khó lường của Phó Kiến Văn...

Tố Tâm biết, Phó Kiến Văn đã động tình!

Tố Tâm nhìn thẳng vào Phó Kiến Văn, bị đầu độc khiến cho trái tim đập không cách nào bình tĩnh lại được.

Phó Kiến Văn cúi người, hai tay chống ở hai bên thân thể Tố Tâm, ngay cả hô hấp cũng mãnh liệt phả vào hai gò má của cô... Khiến cho Tố Tâm như bị uống phải tình dược.

Quần áo ở nhà của Tố Tâm rất rộng rãi, Phó Kiến Văn ở trên cao nhìn xuống nhìn đến tim đập cực nhanh của cô, xương quai xanh xinh đẹp hãm sâu, cổ áo hình chữ V trượt xuống, làm cho hai gò hồng đào trong cái áo lót màu đen thấp thoáng hiện ra, đặc biệt mê người...

Phó Kiến Văn cúi đầu, hôn đường cong nhẵn nhụi ưu mỹ bên cạnh phần gáy trắng nõn của cô... hôn đến lỗ tai, ngửi được mùi thơm mê người trên người của cô, màu mắt trầm hơn một chút, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai cô, môi mỏng sát vào thính tai, xúc cảm làm cho toàn thân cô đều nổi hết da gà lên, khiến cho cô không nhịn được cuộn tròn ngón chân.

"Vợ, em thật đẹp..."

Một tay Tố Tâm chặn lại lồng ngực Phó Kiến Văn, một tay chống chính mình, cánh tay mảnh khảnh run rẩy lợi hại: "Em nghĩ... em nên đi tắm trước!"

Dưới lòng bàn tay, không có bất kỳ lớp quần áo nào, chính là da thịt nóng bỏng của Phó Kiến Văn, khiến cho tay cô bị phỏng lợi hại.

Đầu gối của Phó Kiến Văn đã tiến vào giữa hai chân của Tố Tâm, bàn tay lớn đã dò vào bên trong quần áo ở nhà của cô, giọng nói khiêu gợi đã được nhuộm một tầng khàn khàn: "Vợ, em rất muốn sao!"

Tố Tâm bởi vì lời nói của Phó Kiến Văn mà bụng dưới căng thẳng, nhiệt độ trên mặt hầu như muốn nổ tung, xấu hổ phủ nhận: "Mới không có!"

"Cái miệng nhỏ bên trên thật cứng, vẫn là xem cái miệng nhỏ phía dưới còn cứng được không..."

Phó Kiến Văn nói tuy có chút thô tục nhưng cũng có khả năng kích thích Tố Tâm, không đợi Tố Tâm phản ứng, anh đã cúi xuống hôn cái miệng nhỏ không thành khẩn của cô, một tay giữ ở cái ót của cô, một tay chống giường, nghiêng người đem thân thể của cô ép vào bên trong giường lớn mềm mại.

"Mẹ... Mẹ! Mẹ..."

Cửa vào truyền đến tiếng nói của Đoàn Đoàn, làm cho Tố Tâm sợ đến nỗi giật mình một cái, đẩy Phó Kiến Văn đang ép ở trên người mình ra, ngừng thở.

"Hình như... là Đoàn Đoàn!" Tố Tâm ngay cả thở cũng không dám quá lớn tiếng.

"Mẹ..."

Đúng là Đoàn Đoàn!

Tố Tâm hoảng rồi, xô đẩy Phó Kiến Văn đang ở trên người mình ra: "Chính là Đoàn Đoàn!"

Mắt Phó Kiến Văn sâu hơn mấy phần, bất động.

"Phó Kiến Văn!" Tố Tâm là thật sự hoảng rồi.

Bình thường Đoàn Đoàn ngủ rất say, hôm nay làm sao đã ngủ rồi còn có thể tỉnh lại tìm mẹ!

Thằng nhóc này đúng là cố ý đối nghịch với mình sao!

*Đố mọi người biết Đoàn Đoàn sẽ làm gì??? Hãy like và bỏ phiếu cho sữa trước khi đọc chương tiếp theo nha *

Bình luận

Truyện đang đọc