CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

"Kiến Văn, hôm nay mẹ của Phó Thiên Tứ tới tìm em rồi!" bên trong giọng nói của Lục Khinh Lệ lộ ra lo lắng, "Bà ta đã biết thân phận của Đoàn Đoàn, bà ta nói bà ta biết bà mẹ kế ở Khương gia đã làm cái gì để khiến chị Tương Tư bỏ qua anh, bởi vì anh từng làm bộ đội đặc chủng và từng làm nằm vùng, đây có phải thật sự không!" 

Tố Tâm đang buộc tóc, ánh mắt đảo qua điện thoại trên tay Phó Kiến Văn, vừa nhìn về phía Phó Kiến Văn. 

Màn hình màu xanh da trời chiếu sáng ngũ quan đẹp như điêu khắc của Phó Kiến Văn, thấy con ngươi luôn luôn bình tĩnh như nước của anh nhẹ nhàng co rút lại, tâm tư của Tố Tâm nâng lên. 

Chuyện Phó Kiến Văn chính là bộ đội đặc chủng, Tố Tâm biết... 

Lần đầu tiên cô và Phó Kiến Văn gặp gỡ, Phó Kiến Văn chính là lấy tư thái bộ đội đặc chủng xuất hiện ở trước mắt cô. 

"Bà ta tìm cô chính là nói cái này!" âm thanh của Phó Kiến Văn bình tĩnh. 

Đầu bên kia điện thoại Lục Khinh Lệ không có được câu trả lời như mong muốn của Phó Kiến Văn, trầm mặc chốc lát: "Bà ta bảo em chuyển lời cho anh, nếu như anh không muốn người ở bên cạnh xảy ra chuyện, cũng đừng có cùng Phó Thiên Tứ tranh giành thứ không thuộc về mình, bằng không có rất nhiều người nguyện ý dùng tiền mua tin tức của anh!" 

Đáy mắt của Phó Kiến Văn đột nhiên nổi lên ý cười khinh khỉnh, nhạt nhẽo nói: "Vậy cô chuyển lời đến bà ta, nếu muốn bà ta có thể thử xem! Tôi không vấn đề..." 

"Kiến Văn!" trong lòng Lục Khinh Lệ lòng tràn đầy lo lắng. 

"Về sau nếu như là loại chuyện này, thì không cần phiền cô gọi cho tôi! Số điện thoại này hy vọng về sau Lục tiểu thư có thể quên, vì là số dành cho công việc nên đổi có chút phiền phức." Phó Kiến Văn nói xong ngước mắt, thấy trong con ngươi của Tố Tâm tràn đầy lo lắng, khóe môi ngược lại có ý cười, "Cô gọi điện đến, khiến cho bà xã của tôi rất không cao hứng, bà xã tôi không cao hứng sẽ rất quấy nhiễu!" 

Tố Tâm: "..." 

Làm sao lại kéo cô vào! 

Lời nói ân ái của Phó Kiến Văn khiến cho Tố Tâm tạm thời vứt bỏ lời nói nguy hiểm của Lục Khinh Lệ ở trong điện thoại vừa nãy. 

Thấy Tố Tâm bĩu môi, khóe môi Phó Kiến Văn nở nụ cười tươi hơn: "Cứ như vậy đi..." 

Nói xong, Phó Kiến Văn cúp điện thoại, đem điện thoại di động bỏ vào bên trong khống đài, một tay vịn lấy tay lái, nhìn xem Tố Tâm đang buộc tóc của mình thành một cái đuôi ngựa, trong đầu chính là lời nói của Lục Khinh Lệ vừa rồi. 

Tư liệu của Phó Kiến Văn thuộc về tuyệt mật, Phó Kiến Văn đã từng là làm nằm vùng, nhưng những năm kia đã kết thúc, sau khi kết thúc kẻ nên bắt nên giết đều đã bắt đã giết, ngay cả người lúc đó nắm được tư liệu của Phó Kiến Văn mang ra đe doạ anh cũng đã bị giết, vì chính an toàn về sau của anh. 

Chỉ bằng mẹ của Phó Thiên Tứ, ở trước mặt đàn ông giở một chút thủ đoạn còn có thể, dựa vào đâu bà ta có bản lãnh lớn để biết được tư liệu của Phó Kiến Văn như vậy. 

******** 

Liệu có phải sóng gió sắp đến rồi không vậy 

Bình luận

Truyện đang đọc