CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

"Cô muốn giả bộ thứ gì nữa! Lần trước tôi nói không đủ rõ ràng sao!" Phó Thiên Tứ cười gằn, "Dù sao tôi cũng đã nói với cô, nếu như cô cứ phải đính hôn cùng tôi, vậy ok, tôi đồng ý! dù sao ngoài cửa cũng có hai người bảo tiêu nên tôi cũng không chạy được!"

Con mắt của Phó Thiên Tứ đảo qua hai chân của Mục Mạn Đồng: "Nếu như tôi thực sự muốn chạy, đoán chừng mẹ của tôi sẽ đem người lôi tôi về, sau đó đánh gẫy hai chân của tôi, rồi cứng rắn ép tôi đính hôn với cô!"

Đều nói đánh người không đánh mặt, vạch trần người không vạch khuyết điểm, lời này của Phó Thiên Tứ quá ác.

Sắc mặt của Mục Mạn Đồng trắng nhợt.

Bàn tay dài nhỏ sạch sẽ xinh đẹp của Mục Mạn Đồng khẽ nắm chặt lụa mỏng trên váy, gian nan cười cười nói: "Tôi không đi được... Không phải thứ tôi có thể quyết định, nếu như là bởi vì cái này mà cậu không đính hôn cùng tôi, thì tôi có thể đi tìm trưởng bối hai bên để nói chuyện, nhưng tôi hi vọng cậu biết, không phải tôi mặt dày mày dạn quấn lấy cậu ép cậu đính hôn, là do cha mẹ của cậu tự mình gọi điện thoại cho tôi, nói rằng cậu đã đồng ý đính hôn, cho nên tôi mới đồng ý, cho tới hôm nay tôi đi tới trang viên của Phó gia, nhìn thấy mọi điều khác lạ, nhìn thấy cậu không xuất hiện, mới biết... hoá ra là cậu không đồng ý!"

Chuyện này, Lư Thanh Mai cũng có thể làm ra được!

Mục Mạn Đồng thật sự oan uổng, Phó Thiên Tứ trong lòng có một chút bất an, nhưng không có biểu hiện ra, như cũ là vẫn dùng thái độ bề trên liếc nhìn Mục Mạn Đồng.

"Thiên Tứ..." Mục Mạn Đồng khẽ gọi tên Phó Thiên Tứ, "Tôi không biết cậu có phải chú ý chân của tôi hay không, nếu như cậu vừa nói, cậu không ngại chân của tôi, tôi nghĩ..."

Tốc độ tim của Mục Mạn Đồng đập rất nhanh, trong lòng bàn tay cũng xuất hiện một tầng mồ hôi, cô nắm chặt phần lụa mỏng trên váy: "Tôi muốn thử một chút, thử xem mình có thể trở thành cô gái mà cậu yêu thích hay không!"

Phó Thiên Tứ ngẩn ra, đầu óc có phần không phản ứng kịp.

Đối với Mục Mạn Đồng, Phó Thiên Tứ không đáng ghét, thậm chí còn mang theo vài phần đồng tình.

Lúc này đột nhiên Mục Mạn Đồng mặt đỏ tới mang tai ở biểu lộ ở trước mặt Phó Thiên Tứ, điều này làm cho tay chân của Phó Thiên Tứ quả thực luống cuống.

Những năm này Phó Thiên Tứ không phải là không có được cô gái nào thổ lộ qua, mặc kệ ai tới thổ lộ Phó Thiên Tứ đều có thể cự tuyệt moint cách thẳng thắn dứt khoát.

Nhưng Mục Mạn Đồng lại là cái một cô gái không thể đứng dậy, Phó Thiên Tứ lại là người luôn luôn mềm lòng, những lời độc ác kia làm sao cũng đều không thể nói ra khỏi miệng được.

"Đây là ta lần đầu tiên tôi có dũng khí nói loại lời này đối với một người!" Mục Mạn Đồng đã không có dũng khí nhìn xem cặp mắt của Phó Thiên Tứ, cô cúi đầu, ngón tay gảy gảy váy lụa mỏng của mình, "Từ trước tới nay tôi đều rất tự ti, cũng chưa từng nóng ruột nóng gan với một người khác như thế bao giờ!"

**********

Thích rồi thì phải làm sao? Không biết có nên ủng hộ đôi này không nữa

Các nàng thấy truyện hay thì hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shuuu nhaaa

Bình luận

Truyện đang đọc