CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Tố Tâm tuy rằng sẽ không nhắc đến chuyện tối ngày hôm qua, nhưng cô cũng không làm được bộ mặt thản nhiên cùng Sở Tầm nói chuyện, danh xưng này đầy đủ lễ phép, lời thừa thãi Tố Tâm không nói ra được.

"Đây là bạn gái của mình..." Bạch Cẩn Du ôm vai bạn gái của mình, đem người đẩy lên trước mặt Tố Tâm, nói còn có chút tiếc nuối, "Cũng là học trò của tôi..."

Tố Tâm bất ngờ, không nghĩ tới Bạch Cẩn Du lại là thầy trò yêu nhau...

Bạn gái của Bạch Cẩn Du đỏ mặt, nhỏ nhẹ kêu một tiếng: "Chào chị, em là Loan Loan, em rất thích tiết mục của chị, cả nhà em đều xem chương trình của chị!"

"Ngồi đi, đừng ở đây nữa! Món ăn đều đã mang lên một nửa rồi..." Lục Tân Nam đột nhiên mở miệng nói.

Phó Kiến Văn đỡ eo nhỏ của Tố Tâm, tư thế vô cùng thân thiết đi tới trước bàn tròn, thay Tố Tâm kéo ghế ra, những người khác cũng lục tục ngồi xuống.

Phó Kiến Văn mở cúc áo khoác âu phục ra, khoác lên ghế dựa của Tố Tâm, ngồi xuống.

Lục Tân Nam lợi dụng đúng cơ hội, đem vị trí của Sở Tầm sắp xếp ở phía bên tay phải của Phó Kiến Văn.

Đường Tranh sợ Tố Tâm lúng túng, cho nên nói nói cười cười để dời đi sự chú ý của cô...

Bạch Cẩn Du mang theo ấm trà đứng lên đảm nhiệm chức vụ người phục vụ, lần lượt rót cho từng người: "Cô đúng bảo bối trong tay lão Phó, bình thường lão Phó đều là khói không rời tay, hôm nay lại còn gọi điện thoại để cho chúng tôi đừng hút thuốc lá, lời này từ trong miệng Lão Phó nói ra, tôi còn có chút không tin!"

"Xin lỗi, mọi người muốn hút thuốc thì cứ hút đi, em không sao..."

Tố Tâm không phải là không có chú ý tới Lục Tân Nam cố ý đem Sở Tầm sắp xếp ở bên cạnh Phó Kiến Văn, Tố Tâm không phải người ngu, cô thấy rõ ràng dụng ý của Lục Tân Nam...

Chỉ là cô không muốn nói ra, làm cho mọi người đều lúng túng!

Còn nữa Lục Tân Nam lại là bạn của Phó Kiến Văn, bản thân Tố Tâm cũng không phải là một người dễ tức giận, cô như trước duy trì nụ cười cùng Bạch Cẩn Du nói chuyện.

Người phục vụ mang rượu rót cho mọi người nhưng lại mang cho Tố Tâm một ly nước chanh.

"Này không thích hợp, chúng ta đều uống rượu, Tố Tâm lại uống nước chanh!" Đường Tranh cười nói, vừa nói vừa mang theo chai rượu định rót cho Tố Tâm.

"Tố Tâm vừa bị sốt, mới vừa truyền dịch xong, không thích hợp uống rượu..."

Đường Tranh đã đem chén rượu của Tố Tâm rót đầy, lại siết chặt trai rượu trong tay, một mặt bất ngờ, không biết nên làm thế nào cho phải...

Phó Kiến Văn đưa tay nhận lấy đặt ở trước mặt mình.

Đường Tranh lại mang theo chai rượu để trở lại, nói một câu: "Ăn mặc theo mốt rất dễ bị cảm lạnh, thời tiết lại còn mưa nắng thất thường nữa, con gái một mình ở bên ngoài phải tự chăm sóc tốt cho chính mình!"

Tố Tâm gật đầu, ý tốt của Đường Tranh cô xin tiếp nhận.

Sở Tầm ngồi ở bên cạnh Phó Kiến Văn, một mực không có hé răng, trong lòng đang suy nghĩ cần phải mở miệng thế nào cùng Phó Kiến Văn, chỉ thấy Phó Kiến Văn đỡ Tố Tâm đứng lên, trong tay bưng chén rượu.

"Hôm nay chính thức giới thiệu cho mọi người một chút..." tầm mắt thâm thuý của Phó Kiến Văn nhìn xuống Tố Tâm, mở miệng nói, "Vợ của tôi... Tố Tâm!"

Trong tay Tố Tâm nắm chặt ly thủy tinh, nghe được giọng nói dễ nghe của Phó Kiến Văn giới thiệu mình chính là vợ của anh, lỗ tai Tố Tâm hơi ngứa một chút.

Cả người Sở Tầm như bị sét đánh, thân thể cứng ngắc ngồi ở đó, không động đậy một chút nào.

Lục Tân Nam đang hút thuốc cũng dừng lại, nghiêng đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn, tựa như muốn tìm tòi nghiên cứu thật giả.

Tầm mắt sâu thẳm của Phó Kiến Văn nhìn về hướng Lục Tân Nam, trịnh trọng ngầm có ý cảnh cáo, lời nói lại là nói cho Sở Tầm nghe: "Tố Tâm làm việc ở đài truyền hình, làm phiền giám đốc Sở chiếu cố nhiều hơn!"

Gương mặt của Sở Tầm trắng bệch, không hé răng, dù là ai đều có thể nhìn ra không giống bình thường.

*cả nhà mình đã thoả mãn chưa nhỉ, PKV trả thù giúp Tố Tâm rồi nha. Hãy cùng like và bỏ phiếu cho sữa để sữa có thêm động lực ra 15 chương nha *

Bình luận

Truyện đang đọc