CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Này lời đã chính là công khai rồi.

Tố Tâm lần đầu gặp phải trường hợp như vậy, còn cho là mình hiểu ý hư, mặt liền đỏ lên, nhưng sau khi nghe bá Liễu nói trắng ra như vậy, Tố Tâm hơi mỉm cười, nội tâm không quá gợn sóng.

Đưa người nhà họ Liễu đi, Lương Mộ Lan lôi kéo tay Tố Tâm ngồi ở phòng riêng trên ghế salon, hỏi dò chuyện Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn không làm đăng kí kết hôn.

Tố Cảnh Toàn ngồi ở Lâm ghế salon bên kia, đốt một điếu điếu thuốc lá, mắt nhìn xem Tố Tâm, màu mắt thâm thúy không biết đang suy nghĩ gì.

"Nếu không phải anh trai con nói, mẹ và cha còn không biết con và Phó Kiến Văn làm đăng kí không thành, chuyện lớn như vậy, con làm sao lại không nói với trong nhà một tiếng!"

Tố Tâm không biết nói cái gì, ngồi ở chỗ đó cười không ngừng với Lương Mộ Lan.

"Còn cười!" Lương Mộ Lan đánh nhẹ một cái trên mu bàn tay Tố Tâm.

"Tố Nguyên nói, những năm này con không trở về nhà, là vì không muốn làm tổn thương tiểu Nhiên, vậy con không sợ tổn thương ba mẹ sao!" Lâm Cảnh Toàn bộ tiếng nói bình tĩnh, "Lĩnh chứng chuyện lớn như vậy, cha còn là đi công tác trở về nghe mẹ con nói mới biết, ở trong lòng con... Cha và mẹ còn có trọng lượng sao?"

Từ nhỏ đem Tố Tâm nuôi lớn, tình cảm của Tố Cảnh Toàn cùng Lương Mộ Lan đối với cô không phải giả dối.

Sợ Tố Cảnh Toàn nặng lời, Tố Tâm không tiếp thụ được, Lương Mộ Lan trừng lên nhìn ông: "Nói chuyện nhẹ nhàng một chút, ông đừng quát con!"

Năm đó Tố Tâm nổi giận rời khỏi nhà, Tố Cảnh Toàn hết cách rồi, lại lo lắng Tố Tâm không tự chăm sóc được cho mình, liền mời người giúp việc giúp cô, lại bị cô kiếm cớ đuổi đi. Trong trường học chào hỏi lãnh đạo để họ chiếu cố cho cô, cô lại có chủ ý chuyển TSu đó làm phát thanh viên, cho sinh hoạt phí nhưng cô đều chuyển lại về tài khoản của Lương Mộ Lan, như cố ý cùng ông đối nghịch.

Cho đến về sau, khi Tố Tâm làm phát thanh viên ở đài truyền hình, Tố Cảnh Toàn hết lần này tới lần khác muốn gặp mặt cấp trên chào hỏi để chiếu cố Tố Tâm một chút, rất may là cứng rắn nhịn xuống được, nếu không sợ Tố Tâm biết được sợ là đến công việc cô cũng không cần.

Tố Cảnh Toàn chau mày gảy gảy tàn thuốc lá, một lát mới mở miệng: "Không thích Liễu Minh Thần!"

Tố Tâm nắm chặt nắm đấm không nói lời nào.

"Tố Tố, đều là người trong nhà, cha nói chuyện với con cũng sẽ không vòng vo, nếu không thích Liễu Minh Thần, con có thể hay không cân nhắc qua Tố Nguyên!"

Tố Cảnh Toàn nói xong đứng dậy, rót trà cho Tố Tâm và Lương Mộ Lan, sau khi ngồi xuống động tác tùy ý ung dung rót cho mình một chén trà, ánh mắt thâm thúy nhìn Tố Tâm chăm chú, lời nói này có hơi chút doạ người.

Lời này từ trong miệng Tố Cảnh Toàn nói ra, thật sự đã doạ cho Tố Tâm sợ nhảy lên một cái.

Tố Tâm chỉ có thể nghe được trái tim của mình nhảy rầm rầm, cô đưa với lấy chén nước, cúi đầu, miệng nhỏ uống nước trà để che dấu sự kinh hãi cùng lúng túng của mình.

Đầu tiên là giới thiệu cho cô một cái Liễu Minh Thần, sau đó lại nhắc tới Tố Nguỷen, làm cho Tố Tâm không ứng phó kịp.

Lương Mộ Lan cũng không nghĩ đến Lâm Cảnh Toàn hôm nay đột nhiên lại muốn Tố Nguyên cùng Tố Tâm ở chung, hơi giật mình, ngược lại là chờ mong Tố Tâm trả lời hơn.

Thấy Tố Tâm không nói lời nào, Tố Cảnh Toàn hít một hơi thuốc lá, cau mày mở miệng nói...

"Mới đầu mẹ con cùng ta nói chuyện này, ta cảm thấy hoang đường! Hôm nay mẹ con sắp xếp cho con và Liễu Minh Thần gặp nhau, đáy lòng ta vẫn cảm thấy có gì không đúng, nhớ tới lúc trước mẹ con có đề nghị con cùng Tố Nguyên, chúng ta là người một nhà, sinh hoạt chung một chỗ tự nhiên hơn, con cũng có thể ở cạnh cha mẹ. Sẽ không sợ người khác bắt nạt nữa, ta là người làm cha nhưng ngay cả tư cách ra mặt giúp con cũng không có."

Bình luận

Truyện đang đọc