CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Tố Tâm không chỉ lo lắng về chuyện lần này xảy ra, mà còn lo lắng cho cô và Phó Kiến Văn về sau...

Cô không biết có thể cùng Phó Kiến Văn đi bao xa, nhưng cô nguyện ý để bản thân cố gắng hết sức đi cùng Phó Kiến Văn, cô nguyện ý tin tưởng Phó Kiến Văn, cũng hi vọng Phó Kiến Văn cũng có thể tin tưởng cô.

Bất kể là tình nhân hay là vợ chồng, kiêng kỵ nhất chính là nghi ngờ lẫn nhau.

Cúp điện thoại, Tố Tâm nắm chặt điện thoại di động, không còn buồn ngủ nữa.

Một loại tình cảm nào đó nơi đáy lòng được Phó Kiến Văn làm nổi lên, làm cho cô nhớ tới gương mặt anh, trái tim đều sẽ nhảy lên rầm rầm, trong thân thể dâng lên từng trận vui sướng kì lạ.

...

Rạng sáng ngày thứ hai, Tố Tâm được giám chế Hạ gọi về đài truyền hình, mở họp.

Tố Tâm rõ ràng, nội dung của cuộc họp lần này chính là liên quan đến chuyện của cô.

Kết quả xấu nhất, sẽ là đổi người dẫn chương trình của chủ nhật ước hẹn, trong lòng Tố Tâm đã có chuẩn bị.

Trong điện thoại giám chế Hạ căn dặn Tố Tâm, ra ngoài mang theo khẩu trang, vạn nhất gặp phóng viên, không nên đối với chuyện này phát biểu cái nhìn như nào, cái gì cũng đều đừng nói cũng đừng làm.

Trong mưa to, Tố Tâm che một cái ô màu đỏ đứng ở đường lớn bắt xe, đại khái là ngày mưa cho nên hầu hết taxi đi qua đều có khách, Tố Tâm xem đồng hồ, nơi ở của cô vốn là cách đài truyền hình không xa, Tố Tâm che ô đi bộ tới.

Từ cổng đài truyền hình đi vào, Tố Tâm cụp ô cho vào vỏ bao, đeo một cái khẩu trang, hướng về cửa thang máy đi.

Mọi người đứng đợi thang máy rất đông, Tố Tâm mơ hồ phát hiện những người đứng ở đó nhìn cô với ánh mắt không giống lúc xưa, nhớ tới những tin tức ở trên mạng xã hội, Tố Tâm sắc mặt như thường, tâm tình lại nhẹ nhàng không hề hấn gì.

Từ thang máy đi về văn phòng của giám chế Hạ, sáng sớm, mấy đồng nghiệp ở bộ phận thông tin đứng tụm lại trên một chiếc bàn làm việc, một bên cởi áo khoác thu dọn mặt bàn, một bên bàn tán sôi nổi chuyện của Tố Tâm.

Nhìn thấy Tố Tâm đi vào, có đồng nghiệp nháy mắt với những đồng nghiệp khác, mấy người liếc nhìn về phía Tố Tâm, đều không nói gì, cúi đầu, sắc mặt như thường mỗi người làm một việc của mình.

Cho dù vừa nãy Tố Tâm không biết bọn họ đang nói cái gì, vào lúc này bọn họ lại lúng túng như vậy, cũng khiến người khác vừa xem liền hiểu ngay.

Từng trải qua ở trường học, Tố Tâm hiểu.

"Tố Tâm!" Dương Vũ Trạch thấy Tố Tâm đã đi đến, từ phòng làm việc của Hạ Linh đi ra vẫy tay với Tố Tâm.

Tố Tâm đi tới cửa phòng làm việc của Hạ Linh, Dương Vũ Trạch liền kéo mở cửa kính, nhỏ giọng nói với Tố Tâm một câu: "Cô đừng để ý đến bọn họ, bọn họ chính là rỗi rảnh quá mức!"

Tố Tâm miễn cưỡng cười với Dương Vũ Trạch, bước vào cửa, thấy giám chế Hạ đang hút thuốc, cô chào hỏi: "Chị Hạ..."

"Mấy tin tức và video trên mạng xã hội là em tìm người xoá sao!" Hạ Linh có phần tức giận, chau mày, ngữ khí rất nóng nảy, "Chị đã nói với em rất nhiều lần rồi, bảo em đem sự tình coi nhẹ một chút, cái gì cũng không cần làm cái gì cũng không cần đáp lại! 20 phút trước em đã làm cái gì!"

Tâm tình vốn đã bị đè nén, Tố Tâm bị giám chế Hạ nói như thế, sắc mặt không tốt lắm: "Em không có trả lời cũng không có làm cái gì, từ tối hôm qua đến bây giờ một mực giữ yên lặng."

"Em tự xem đi!" Giám chế Hạ cứng nhắc đem máy tính đẩy đến trước mặt Tố Tâm. Máy tính đập đến kêu bụp một cái, xoay ngang.

Dương Vũ Trạch khuyên Hạ Linh trước tiên đừng nóng giận, rồi đem máy tính đưa cho Tố Tâm.

Tin tức bị gỡ hết xuống, mỗi cái click vào đều hiện ra dòng chữ "xin lỗi, video đã bị gỡ bỏ"

Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhaaa

Bình luận

Truyện đang đọc