CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Tố Tâm nói xong lời này sau đó tự cảm thấy chột dạ, cô đối với Vương Tuyền không hề biết một chút gì, chứ đừng nói đến sẽ xảy ra chuyện gì.

Lời này cô không biết là tự an ủi mình, hay là an ủi Bạch Hiểu Niên.

Có thể hỏi thăm được tin tức của cha Tố, Tố Tâm không thể không đi.

Điện thoại đặt ở trên bàn hoá trang chấn động, Tố Tâm thấy số điện thoại của Tố Nguyên gọi đến, vội vã nhận điện thoại: "Anh..."

"Vừa nãy anh có chút việc bận, anh biết em muốn hỏi chuyện của ba, em yên tâm... Tất cả có anh!"

Đầu bên kia điện thoại, Tố Nguyên nới lỏng cà vạt, đem điếu thuốc lá rời đi, hướng về trong gạt tàn thuốc gảy gảy tàn thuốc.

Tố Tâm nắm chặt điện thoại di động trong tay: "Vâng, em biết rồi, anh bận rộn, em không quấy rầy anh nữa!"

Cúp điện thoại, Tố Tâm trầm mặc.

Bạch Hiểu Niên nhìn thấy biểu hiện của Tố Tâm liền biết, Tố gia lần này gặp chuyện sợ là không nhỏ.

"Được rồi, một lúc nữa mình lái xe đi sau hai người!" Bạch Hiểu Niên quyết tâm đưa ra một cái quyết định, "Vạn nhất tên cặn bã Vương Tuyền kia có ý định dở trò với cậu, hai người chúng ta cũng có thể kiềm chế được anh ta!"

Tố gia xảy ra chuyện, năng lực của Bạch Hiểu Niên có hạn, xác thực không thể giúp gì, nhưng trên những chuyện này Bạch Hiểu Niên vẫn là có thể giúp một chút sức lực.

Đối với Vương Tuyền, trong lòng Tố Tâm cũng sợ hãi, Bạch Hiểu Niên nói lái xe đi theo, trong lòng cô cũng an tâm không ít.

Bạch Hiểu Niên cảm thấy một người phụ nữ e là vẫn không được, mượn cớ đi nhà vệ sinh, Bạch Hiểu Niên đành gọi điện cho tên cặn bã Lục Tân Bắc.

Lục Tân Bắc cùng Bạch Hiểu Niên chia tay sau đó còn một mực theo đuổi lại Bạch Hiểu Niên, chỉ là Bạch Hiểu Niên không thèm nhìn đến anh ta.

Lần này vì an toàn của Tố Tâm, Bạch Hiểu Niên có thể làm bất cứ giá nào.

Lục Tân Bắc vừa nghe Bạch Hiểu Niên gọi đến, không nói hai lời, nói trong vòng mười lăm phút nhất định sẽ đến dưới lầu đài truyền hình chờ Bạch Hiểu Niên.

...

Cùng Vương Tuyền lên xe trước, Tố Tâm nhìn thấy đèn xe sáng rỡ của Bạch Hiểu Niên ở cách đó không xa, thở phào nhẹ nhõm ngồi vào tay lái phụ, trong túi xách, điện thoại đã thông với điện thoại của Bạch Hiểu Niên.

Vương Tuyền ngồi ở chỗ điều khiển, thắt chặt dây an toàn, ánh mắt liếc nhìn Tố Tâm, thấy cô đã đổi lại quần jean, trong lòng có phần cảm thấy đáng tiếc, sáng sớm hôm nay nhìn xem Tố Tâm mặc váy ngắn, đôi chân thon dài thẳng tắp lại trắng nõn nà... Đặc biệt chói mắt, xinh đẹp khiến lòng người khó nhịn, chỉ muốn đem người đặt ở trên giường.

Trong hơi thở đều là mùi thơm trên cơ thể của Tố Tâm, lại nhìn đến ngũ quan thanh tú của cô... So với đại minh tinh Tô Mạn Mạn hôm nay ngồi cùng một chỗ đều không kém, làm cho Vương Tuyền càng phát lòng ngứa ngáy khó nhịn.

Nhẫn nhịn trong lòng bốc lên dục vọng, Vương Tuyền nhắc nhở Tố Tâm một câu bảo vệ an toàn, liền hai tay vịn tay lái, lái đi.

Đoạn đường này, Vương Tuyền đặc biệt quy củ, cùng Tố Tâm giới thiệu nói, mẹ của anh ta chính là cùng cha anh ta đi đến dự một lễ mừng thọ của một người, đại khái là ám chỉ cho Tố Tâm thời gian gặp mặt cũng có giới hạn.

Tố Tâm gật đầu, đối với Vương Tuyền nói cám ơn.

Đoạn đường này không ngoài suy đoán của Tố Tâm, Vương Tuyền đích thật là lái xe đưa Tố Tâm đến biệt thự ở vùng ngoại ô, nơi ở của những người giàu có.

Khu biệt thự đèn đuốc sáng choang, ngựa xe như nước, xác thực là có dáng vẻ của yến hội.

Ngược lại là Bạch Hiểu Niên ở trên xe của Lục Tân Bắc không bình tĩnh rồi, Lục Tân Bắc hai tay vịn tay lái, vô cùng bất ngờ: "Con mẹ nó... Tại sao lại là nơi này!"

Bạch Hiểu Niên nghiêng đầu trừng Lục Tân Bắc: "Anh biết nơi này!"

"Đây là khu biệt thự của một người bạn thân của anh trai anh, hôm nay anh trai anh cũng tới tiệc mừng đại thọ này! Họ Phó... Em đã nghe nói qua chưa, Phó Kiến Văn, một nhân vật tầm cỡ!" Lục Tân Bắc vẫn luôn là dáng dấp cà lơ phất phơ, khó có được đối với người nào lộ ra một mặt kính nể như vậy.

Mọi người hãy like và bỏ phiếu cho sữa nào.iuiu <3<3<3

Bình luận

Truyện đang đọc