CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

"Xin hỏi anh Phó, anh có biết như thế nào gọi là yêu thích không! Hay anh chỉ coi đó là một câu nói!"

Phó Kiến Văn đang bật lửa bỗng dừng lại, tiện tay đem cái bật lửa bỏ xuống, thở ra một làn khói, sau làn khói trắng chính là gương mặt đang giận giữ của anh.

Đóng kín cửa xe lại, tiếng mưa rơi đã bị ngăn cách ở bên ngoài.

Tố Tâm còn chưa kịp nhìn Phó Kiến Văn, chỉ cảm thấy chỗ kế bên tài xế đột nhiên bị lún xuống, Phó Kiến Văn đã áp sát vào cô.

Lúc cô tỉnh táo lại thì Phó Kiến Văn đã ép ở trên người mình.

Trước mắt là ngũ quan thâm thuý cương nghị của anh, môi mỏng mũi cao khiến lòng người động thâm tình.

Đàn ông đẹp trai, đều rất có mị lực, rất dễ dàng mê hoặc phụ nữ, Tố Tâm cũng là phụ nữ... Cho nên không có gì bất ngờ khi tâm trí bị mê hoặc.

Phó Kiến Văn dập tắt điếu thuốc lá, một tay nâng cằm của Tố Tâm lên, ngón cái khẽ vuốt ve cánh môi kiều diễm của cô, giọng nói thoáng khàn khàn, phảng phất ở ẩn nhẫn điều gì: "Tố Tâm, hai chữ yêu thương ở trong miệng em nói ra, giống như câu dẫn người khác..."

Trong khi nói chuyện yết hầu gợi cảm của Phó Kiến Văn hơi nhô ra nhẹ nhàng trượt, cùng với giọng nói trầm ấm, khiến cho Tố Tâm thiếu một chút đã không chống đỡ được.

Cô cắn môi xấu hổ giãy giụa, một tay chặn lại trước ngực Phó Kiến Văn, một tay kéo cánh tay của Phó Kiến Văn đang nắm ở cằm mình, bên trong xe xột xoạt vang lên tiếng động đặc biệt ám muội.

Không gian thu hẹp, không khí lập tức ấm lên, khô nóng vô cùng.

Phó Kiến Văn chống đỡ Tố Tâm đang chống cự, đem hai tay cô đặt tại đỉnh đầu.

Sức của hai người chênh nhau rõ rệt, làm cho cô căn bản là không cách nào tránh được sự khống chế của Phó Kiến Văn.

Tố Tâm ngắn ngủi hét lên một tiếng, lời mắng người còn chưa kịp nói ra miệng đã bị Phó Kiến Văn nuốt vào trong miệng.

Da gà trên người Tố Tâm bắt đầu nổi.

Ban ngày ở bên lề đường, đâu đâu cũng là người qua lại, Tố Tâm trong lòng sốt sắng đều sắp nổ tung, đá lung tung hai chân.

Một bàn tay lớn đặt ở trên chân Tố Tâm, Tố Tâm chấn kinh, toàn thân căng thẳng không dám động đậy, bị động tiếp nhận nụ hôn nồng nồng nhiệt của Phó Kiến Văn.

Mùi của đàn ông tràn ngập khoang miệng cô.

Giận dữ, xấu hổ, căng thẳng cùng sợ hãi tràn ngập trong đầu cô, mắt Tố Tâm nước bắt đầu tràn ngập.

Thẳng đến khi lưỡi của cô đã bủn rủn, Phó Kiến Văn mới buông môi lưỡi của cô ra.

Mắt hai người chỉ cách nhau mười mấy cm, Phó Kiến Văn thở dốc hôn lên má Tố Tâm, bàn tay lớn nắn bóp thân thể mềm mại của cô, màu mắt thâm trầm, âm sắc so với người dẫn trong radio còn gợi cảm hơn.

"Tố Tâm, tôi đã không phải là một nam sinh mười mấy tuổi, đã qua cái thời kì cùng nữ sinh nói yêu thích cùng nắm tay lôi lôi kéo kéo rồi. Tôi thích em, động một chút là muốn cùng em làm cái loại yêu thích này! Đây chính là cách đàn ông trưởng thành yêu thích một người phụ nữ, khác với kiểu nam sinh nói yêu thích nữ sinh. Đàn ông trên thế giới, cách nhanh nhất thể hiện tình yêu của mình, chính là cùng cô ấy ở trên giường, toàn thân đều muốn thân thể cô ấy, ngày đêm... đều muốn “làm”! Thương yêu cô ấy! Đây chính là loại yêu thích của đàn ông trưởng thành..."

Cân nhắc đến Tố Tâm là người ngại ngùng nhã nhặn, "Quan hệ" hai chữ này đã đến bên mép, Phó Kiến Văn lại đổi thành “làm”.

Phó Kiến Văn nói thẳng một hơi.

Bình luận

Truyện đang đọc