CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Người ngoài thấy chính là thế nào, chính là quan hệ giữa Phó Thanh Tuyền cùng Phó Kiến Văn vô cùng thân thiết.

Tầm mắt của Phó Kiến Văn đảo qua Lư Thanh Mai mẹ của Phó Thiên Tứ, bà ta đang cùng một đám phu nhân vừa nói vừa cười, một bộ vô cùng cao sang quý phái.

Phó Kiến Văn thu hồi ánh mắt, mở miệng cười nói: "Có ông ngoại và cô Lô ở đây, nơi nào cần con hỗ trợ chào hỏi khách khứa."

"Thật tốt, con liền lười nhác! Quên đi, chuyện đi bắt chuyện đúng là không nên hi vọng đến con rồi rồi, chờ một lát nữa Thiên Tứ xuống, con mang theo Thiên Tứ đi quen biết một chút! nhiệm vụ này không nặng!" Phó Thanh Tuyền nói xong đưa tay vỗ vỗ vào cánh tay của Phó Kiến Văn, không có ý định cho Phó Kiến Văn cơ hội cự tuyệt, liền mượn cớ có khách gọi tới, bận rộn.

Nhìn qua bóng lưng của Phó Thanh Tuyền cùng người khác bắt tay, Tố Tâm cũng không biết nên nói cái gì, vừa quay đầu lại liền thấy trợ lý Lưu bên người Tố lão gia hướng về phía mình liếc nhìn, tựa hồ muốn nói chuyện lại do dự không dám tiến đến.

Trọ lý Lưu chừng gần năm mươi tuổi, vóc người thuộc về loại đặc biệt cao, lại đặc biệt gầy gò, ở độ tuổi đúng là khó có người nào có thể sánh bằng cho nên có phần bắt mắt.

Bốn mắt nhìn nhau, trợ lý Lưu thấy Tố Tâm nhìn sang, khóe môi ông lộ ra một vệt ý cười.

Khi còn bé, trợ lý Lưu rất yêu thích Tố Tâm, mỗi một lần Tố lão gia đi công tác trở về mang cho Tố Tâm rất nhiều quà, đều là trợ lý Lưu tự mình hỏi Tố Tâm muốn cái gì, lại tự mình đi chọn.

Đã nhiều năm như vậy, trợ lý Lưu đã không phải là người trẻ tuổi anh tuấn khi đó, khóe mắt ông đã có nếp nhăn, sống lưng cũng không được thẳng tắp như trước, mặt mày thái dương đều nhiễm lên một tầng già dặn.

Trợ lý Lưu ở nơi này, chắc hẳn Tố lão gia cũng tới!

Đối với tiệc mừng thọ ngày hôm qua của Tố lão phu nhân, Tố Tâm không có đi, cũng không biết Tố lão gia phải chăng canh cánh trong lòng.

Xác định chính là Tố Tâm, trợ lý Lưu hướng về phía Tố Tâm đi tới, ông gật đầu với Phó Kiến Văn một cái, sau đó mỉm cười với Tố Tâm.

"Chú Lưu!" Tố Tâm không để trợ lý Lưu mở miệng trước liền tiên chào hỏi.

"Tố Tố, quá lâu không gặp... Vừa nãy nhìn thấy cháu ở xa không biết có phải là cháu không! Đúng là càng lớn càng xinh đẹp rồi!" trợ lý Lưu một bộ vui mừng như nhà mình có con gái lớn.

Tố Tâm lôi kéo Phó Kiến Văn ở bên người giới thiệu cho trợ lý Lưu: "Chú Lưu, đây là chồng của cháu, Phó Kiến Văn!"

******

Các nàng đừng quên like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu nhaaaa

Bình luận

Truyện đang đọc