CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Cho dù Tố Tân có dũng cảm đến mấy, thì cô cũng chỉ là một người con gái bình thường, cho nên gặp phải loại chuyện kia cũng sẽ sợ. 

Nhưng có Phó Kiến Văn ở bên người, anh đã nói không có chuyện gì, Tố Tâm cũng nguyện ý tin tưởng nhất định không có chuyện gì... 

"Mẹ không có chuyện gì! Thật sự!" Tố Tâm ôm lấy Đoàn Đoàn, quay đầu mỉm cười với Phó Kiến Văn, "Em thật sự không sao!... Chúng ta liền xuất phát! Ra ngoài chơi một chút tâm tình sẽ buông lỏng hơn!" 

Tố Tâm kiên trì, Phó Kiến Văn cũng không ngăn cản, một đoàn người vui vẻ hướng về The Lost Chambers Aquarium. 

Trên đường, Bạch Hiểu Niên lén lút hỏi Tố Tâm liệu có phải cãi nhau với Phó Kiến Văn hay không. 

Tố Tâm lắc đầu, nói ngày hôm qua ở Dubai xảy ra tai nạn xe cộ, biểu thị mình là bởi vì lo lắng cho Phó Kiến Văn nên sợ sệt, còn những chuyện liên qua. đến Tần Triết Tố Tâm cũng không nói gì. 

Bạch Hiểu Niên một mặt im lặng nhìn qua Tố Tâm: "Một chút can đảm này của cậu, ban đầu sao có thể đặt chân đến Iraq chứ!" 

Tố Tâm: "..." 

Đã đến Aquarium, Tố Tâm sít sao dắt theo tay của Phó Kiến Văn, như là sợ buông lỏng tay của Phó Kiến Văn ra thì sẽ không thấy anh nữa vậy. 

Tiểu Lục chăm sóc Đoàn Đoàn, hai người đã chạy đến phía trước nhất. 

Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm đi ở phía sau Bạch Hiểu Niên cùng Lục Tân Nam vài bước. 

Tay Tố Tâm nhanh chóng siết chặt lấy bàn tay lớn của Phó Kiến Văn, một cái tay khác ôm ở cánh tay của anh. 

"Dắt như thế này, còn sợ anh chạy sao!" 

Phó Kiến Văn vì hòa hoãn tâm tình khẩn trương của Tố Tâm mà đùa giỡn nói một câu. 

Tố Tâm quay đầu lại nhìn qua Phó Kiến Văn, trịnh trọng gật đầu: "Vâng!" 

Trong lòng Tố Tâm bất an, Phó Kiến Văn có thể cảm giác được. 

Cuộc sống hơn hai mươi năm này, Tố Tâm đã mất đi quá nhiều đồ vật, thật vất vả mới gặp được Phó Kiến Văn, gặp được người yêu cô như thế, trong lòng bắt đầu lo được lo mất cũng là chuyện thường tình. 

Tố Tâm sợ, sợ thứ mình có được cuối cùng đều sẽ mất đi... 

"Bị chuyện ngày hôm qua hù dọa sao!" 

Tố Tâm không có phủ nhận. 

Bình luận

Truyện đang đọc