CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Nói một đoạn, Liễu Minh Thần lại nghẹn ngào, nói tới chỗ này tròng mắt của anh đã đỏ lên một mảnh, không nói được cảm giác...

Bà lão đã ở ngoài phòng thí nghiệm của Liễu Minh Thần hơn nửa tháng, chính là muốn cầu xin Liễu Minh Thần cứu cháu gái của bà!

Bà lão nói, bà không biết mình còn có thể sống bao lâu, bà quỳ xuống cầu xin Liễu Minh Thần, xin anh cho cháu gái bà một con đường sống, có thể đem thuốc bán rẻ cho bà.

Sau đó, Liễu Minh Thần tự mình đã đi xem xét tất cả các bệnh nhân đã dùng thuốc của mình, đều nói... Thuốc này đích thật là tác dụng phụ nhỏ, nhưng giá quá đắt, trừ phi là đại gia mới có thể mua để duy trì, còn dân thường mới bắt đầu liền uống không nổi, cho dù là gia đình có điều kiện cuối cùng cũng sẽ bị thuốc này làm cho sạt nghiệp.

Đoạn thời gian đó Liễu Minh Thần đi rất nhiều bệnh viện đểg tìm hiểu, tìm hiểu vô cùng cặn kẽ...

Hầu như hết thảy mọi người khi mới bắt đầu dùng thuôc này, đều không được báo cho rằng, một khi dùng thuốc này rồi, thì về sau tất cả các loại thuốc khác rẻ hơn uống vào đều không có tác dụng!

Thậm chí có rất nhiều người ngay cả thuốc rẻ đều không có tiền để uống, chỉ có thể chờ đợi chết!

Điều này hoàn toàn vi phạm tới nguyện ước ban đầu của Liễu Minh Thần!

Lúc trước Liễu Minh Thần nghiên cứu ra thuốc này với mục đích chống ung thư và ổn định giá cả...

Thành phẩm để chế ra thuốc giá cả rất thấp! Ban đầu Liễu Minh Thần kiến nghị định ở mức giá hơn một triệu, vậy mà bây giờ thuốc này được bán lên tới hơn hai mươi triệu!

Nhưng bản quyền đã bị công ty dược mua đi rồi, Liễu Minh Thần có liên hệ với cao tầng hỏi về chuyện giá cả.

Nhưng cao tầng công ty dược trả lời, bản quyền đã cùng Liễu Minh Thần không có quan hệ gì rồi, làm sao Liễu Minh Thần có quyền ép bọn họ định giá!

"Em biết không, vì mạng sống mà rất nhiều người đem cả nhà ở bán đi, người đã không có nhà để về... Phải ở nhà tình thương, người thì thuê phòng ở tồi tàn!" Liễu Minh Thần cắn chặt quai hàm, nhìn về phía trước, nhẫn nhịn nước mắt trào ra, "Nhiều người vì không có tiền mua thuốc mà phải làm rất nhiều chuyện mình không muốn...!"

Liễu Minh Thần có chút nghẹn ngào, anh không nhịn được buông xuống con mắt, dùng bàn tay lau đi những giọt nước mắt.

Tố Tâm nghĩ tới cha của Bạch Hiểu Niên, cha của Bạch Hiểu Niên hiện tại cũng đang uống thuốc do Liễu Minh Thần sáng chế.

May mắn là, bây giờ Bạch Hiểu Niên còn có thể có tiền để mua thuốc cho cha của mình, nếu như sau này không mua nổi nữa thì phải làm thế nào!

Cầm tài liệu trong tay, Tố Tâm không có xem hết, bên trong có bức ảnh, còn có ghi chép về các bệnh nhân...

Đây đều là mấy ngày nay, Liễu Minh Thần mang theo học sinh của mình đi tìm hiểu!

Tố Tâm khép tư liệu lại, chỉnh lại một chút, nắm trong lòng bàn tay, nghiêng đầu hỏi Liễu Minh Thần: "AnhMinh Thần, anh muốn em giúp cái gì!"

Loại chuyện như vậy, bất luận là cái gì, Tố Tâm giúp được đều sẽ giúp!

Liễu Minh Thần bình tĩnh lại tâm tình, thở phào một hơi, quay đầu nhìn về phía Tố Tâm: "Tôi nghĩ ở trên chủ nhật ước hẹn... "

{{ chủ nhật ước hẹn }} hiện tại có thể nói là tiết mục được rất nhiều người xem, những tiết mục khác khó mà sánh bằng, càng đừng nói đến... tin tức mà chủ nhật ước hẹn mang lại ảnh hưởng cả đến ngoài nước.

Rõ ràng ý tứ của Liễu Minh Thần, nhưng không rõ Liễu Minh Thần muốn làm là cái gì.

"Anh có thể nói rõ hơn là cần em làm cái gì không!" Tố Tâm mở miệng nói xong, tựa hồ sợ Liễu Minh Thần hiểu lầm liền bổ sung, "em có thể tận lực phối hợp!"

Liễu Minh Thần gật đầu: "Tôi muốn nhờ em nói trên tiết mục của mình là thuốc chống ung thư do Liễu Minh Thần chế tạo ra sau khi uống vào thì khi uống các thuốc khác sẽ không còn tác dụng, nói cho càng nhiều người biết được thuốc này giá trị rất rẻ nhưng đã bị công ty dược cùng bệnh viện thổi phồng giá lên! Anh muốn đem sự thật nói cho càng nhiều người biết càng tốt!"

*Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhé *

Bình luận

Truyện đang đọc