CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Quản lý cung kính đưa lên cà phê lên cho Phó Kiến Văn, cười nói: "Dựa theo yêu cầu của ngài, chữ đều là điêu khắc mini, cẩn thận chạm đến mới có thể phát hiện, hi vọng có thể khiến phu nhân thoả mãn!"

Xác định qua chính là nhẫn kết hôn mà mình muốn, Phó Kiến Văn gật đầu để nhân viên gói lại.

Phó Kiến Văn từ trên lầu đi xuống, không ngờ lại đúng dịp nhìn thấy bóng lưng của Lục Tân Nam đang đứng ở trước quầy chọn đồ trang sức.

Lục Tân Nam chọn lựa một sợi dây chuyền bằng kim cương được thiết kế vô cùng tinh xảo, Lục Tân Nam để nhân viên ướm thử lên cổ, có phần không hài lòng lắm lắc đầu, nhân viên lại nhanh chóng đề cử hai chiếc dây chuyền khác, Lục Tân Nam thả vào trong lòng bàn tay để quan sát.

Con mắt của Phó Kiến Văn híp lại, từ lúc nào Lục Tân Nam lại biết tặng quà cho phụ nữ!

Phó Kiến Văn không có gấp gáp đi xuống thang máy, bước chân dài đi tới phía sau Lục Tân Nam, thấy Lục Tân Nam đang do dự đứng trước hai sợi dây chuyền.

Một cái chính là một chiếc dây chuyền trơn, kiểu dáng cực kỳ đơn giản, một cái chính là hình thức tinh xảo phức tạp, được gia công vừa hoa lệ vừa hoàn mỹ.

Đối với chuyện tặng quà cho phụ nữ, Lục Tân Nam luôn luôn có chứng sợ hãi lựa chọn, nhìn xem cũng đã đau đầu, anh ta suy nghĩ một chút rồi dứt khoát nói: "Đều bọc lại!"

"Bạch Hiểu Niên thích hợp với sợi dây chuyền đơn giản kia hơn!" Phó Kiến Văn đi tới bên người Lục Tân Nam, mỉm cười mở miệng, "Cái kia tinh xảo lại hoa lệ, cậu đưa cho Bạch Hiểu Niên, đại khái sẽ bị đem gác xó!"

Huống hồ, nếu như Lục Tân Nam đem hai cái đều đưa cho Bạch Hiểu Niên, sợ là Bạch Hiểu Niên sẽ nghi ngờ dụng tâm của Lục Tân Nam.

Lục Tân Nam đại khái không nghĩ tới Phó Kiến Văn sẽ xuống nhanh như vậy, bị sợ hết hồn...

Vừa nãy nói dối là muốn gọi điện thoại, kết quả ở nơi này chọn dây chuyền cho Bạch Hiểu Niên, dù sao Lục Tân Nam cũng hơi lúng túng, anh ta một tay bỏ túi, một tay gãi gãi mũi của mình, nói với nhân viên: "Vậy thì lấy cái này, bọc lại!"

Bình luận

Truyện đang đọc