CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

"Đúng! Nhưng ngoại trừ thứ mà cậu yêu thích!" khoé môi Lý Mục Dương nổi lên một vệt ý cười, khuôn mặt anh tuấn tái nhợt bởi vì nụ cười này mà như biến thành yêu nghiệt, "Đây là tôi thiếu nợ cậu, cũng là thiếu nợ chị của cậu!"

Nghe được lời nói của Lý Mục Dương Giá, Thời Hàn Sơ rất muốn hỏi Lý Mục Dương, dù cho cuối cùng chị gái của anh ta bởi vì Lý Mục Dương mà chết, Lý Mục Dương cũng đau lòng thành cái dạng kia... Vậy thì trong đáy lòng Lý Mục Dương thực sự yêu Thời Hàn Mai bao nhiêu!

Nhưng Thời Hàn Sơ không có hỏi, bởi vì Thời Hàn Sơ vẫn luôn biết, Lý Mục Dương là kẻ Lãnh Huyết đến trong xương tuỷ.

Chân chính để cho Lý Mục Dương thương tâm, đại khái là bởi vì anh ta đã mất đi một người phụ nữ mà anh ta đã coi như một thói quen tồn tại bên cạnh anh ta mỗi ngày, có lúc Lý Mục Dương cũng trách tại sao Thời Hàn Mai lại vụng về như thế, tại sao lại ôm lấy anh ta, tuy rằng cứu được anh ta nhưng lại làm mất đi tính mạng của mình, cũng mang đến cho anh ta vô số phiền phức.

Năm đó Lý Mục Dương lấy châm ngôn là báo thù cho Thời Hàn Mai mà thanh trừ cả gia tộc Ronnie, nhưng rốt cuộc là vì chính anh ta, hay là vì Thời Hàn Mai, chỉ có trong lògn Lý Mục Dương mới rõ ràng!

Lý Mục Dương đối với Thời Hàn Mai biểu hiện ra thâm tình, Thời Hàn Sơ có thể lý giải, nhưng Thời Hàn Sơ lại vô cùng căm ghét.

Thời Hàn Sơ đến cùng không hề trả lời vấn đề của Lý Mục Dương, bởi vì Thời Hàn Sơ không muốn ở lâu cùng Lý Mục Dương, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, khiến cho Thời Hàn Sơ không có cách nào mặt lạnh trực tiếp rời đi, anh ta dặn dò một câu: "Nơi này gió lớn, anh sớm trở lại một chút, tôi đi trước!"

Ở lúc Thời Hàn Sơ sát qua vai Lý Mục Dương, khoé môi Lý Mục Dương khẽ cười, con ngươi sâu thẳm bên trong có ấm áp, trong gió biển anh ta gật đầu: "Được..."

9/10

Bình luận

Truyện đang đọc