CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

"Đúng là lời thâm ý độc, nói ra cũng không nghỉ chút nào..."

Nghe tiếng, Bạch Hiểu Niên quay đầu lại nhìn, thấy Lục Tân Nam một thân tây trang màu đen đang đứng ở cửa phòng vệ sinh nam, trong miệng ngậm một điếu thuốc, hai tay bỏ túi, áo sơmi màu đen, cổ áo cùng cà vạt có phần không đứng đắn, khói trắng nhẹ nhàng bay, lông mày nhíu, con mắt híp lại, gương mặt có chút gầy gò ngẩng lên, nhìn chăm chú Bạch Hiểu Niên, giữa lông mày nhiều hơn mấy phần phong lưu cùng mùi vị không bị trói buộc.

Lần trước gặp nhau ở nhà cũ phó gia, đáy lòng Bạch Hiểu Niên vẫn còn có chút sợ hãi, bởi vì cái người này đã từng giết người, phần sau gáy Bạch Hiểu Niên đã chảy ra một dòng mồ hôi nhỏ.

Nhìn chằm chằm Lục Tân Nam một mắt, Bạch Hiểu Niên mở miệng, ngữ khí không giống vừa nãy nói chuyện với Hứa Khai: "Chỉ là đem sự thực nói cho người trong cuộc mà thôi, làm sao lại là lời thâm ý độc được, Lục tổng nói lời này thật khiến người ta không rõ."

Lục Tân Nam chỉ nhìn chằm chằm Bạch Hiểu Niên trong chốc lát, anh đem điếu thuốc từ khóe môi dời đi, gạt gạt tàn thuốc xuống thùng rác, hiển nhiên không tin lời nói của Bạch Hiểu Niên: "Sự thực! A... Trong miệng cô, cái gọi là sự thực, sao trước khi kết hôn không nói cho anh ta biết, lại phải đợi sau khi kết hôn rồi mới nói... Bạch tiểu thư đây đúng là giết người không thấy máu, so với giết người càng ác hơn!"

"Lục tổng, hôm nay bạn tốt của tôi muốn cùng bạn tốt của anh đi làm đăng kí kết hôn, tuy đầu óc tôi không được tốt nhưng cũng biết... Nói trước khi Hứa Khai kết hôn không phải là sẽ quấy nhiễu ngày tốt của bạn thân tôi sao!" Bạch Hiểu Niên bật cười một tiếng, "Hay là... Lục tổng muốn quấy nhiễu ngày làm đăng kí của bạn mình!"

Lục Tân Nam híp mắt nhìn xem Bạch Hiểu Niên cười yếu ớt nhưng ngũ quan lại xinh đẹp rực rỡ vô cùng, hít một hơi thuốc lá, sau đó ném đi, rồi từng bước hướng về phía Bạch Hiểu Niên đi tới.

Theo bản năng, Bạch Hiểu Niên siết chặt nắm đấm, lui về phía sau một bước, giữa lông mày là vẻ rụt rè.

Ấn tượng về Lục Tân Nam ở trong đầu của Bạch Hiểu Niên chính là anh ta đã từng giết người, cho nên động tác của thân thể đã nhanh hơn đầu óc của cô nghĩ.

Thấy Bạch Hiểu Niên một bộ sợ sệt, rồi lại không nhịn được lùi bước chân, Lục Tân Nam dừng lại, nhìn Bạch Hiểu Niên cười nói: "Cô nói Tố Tâm đã từng vì Hứa Khai đi Iraq, nếu như chuyện này là sự thực... Tôi liền không tán thành Lão Phó cùng Tố Tâm làm đăng kí, trong lòng cất giấu chuyện cá nhân, còn có thể toàn tâm toàn ý đối với Lão Phó sao! Nếu như chuyện kia không phải sự thực, những câu nói kia của cô liền cho thấy nhân phẩm của cô có vấn đề, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, Tố Tâm xem ra cũng không có gì đặc biệt!"

Bạch Hiểu Niên trong lòng e ngại, nhưng lại bị lời nói của Lục Tân Nam làm nổi gian, cô đánh bạo nhìn thẳng vào hai mắt của Lục Tân Nam, cười gằn: "Muốn nói ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, cái kia tôi ngược lại cảm thấy Phó Kiến Văn không xứng với Tố Tâm mới đúng! Anh vì phụ nữ mà từng giết người, ai biết Phó Kiến Văn chưa từng giết người! Đã giết người... Mặc kệ nguyên nhân gì, tôi xem cũng không có gì khác biệt!"

Lục Tân Nam màu mắt chìm xuống, nhìn chằm chằm biểu tình sống chết không sợ của Bạch Hiểu Niên.

...

Từ trong tiệc cưới đi về, Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn thông qua điện thoại hẹn thời gian gặp mặt, thấy thời gian còn sớm, Tố Tâm tắm rửa sạch sẽ.

Mở tủ quần áo ra, Tố Tâm lựa cho mình một bộ váy trang nhã không quá loè xoè.

Bởi vì khi quay các chương trình Tố Tâm đã có người trang điểm nên bình thường cô không hay trang điểm, hôm nay có chút khác biệt cho nên cô đem đồ trang điểm từ trong ngăn kéo tìm ra, bôi kem, điểm phấn, vẽ lông mày...

Son môi của Tố Tâm đều là Bạch Hiểu Niên đưa, Bạch Hiểu Niên luôn nói cái miệng nhỏ của Tố Tâm thật xinh đẹp, rất thích hợp với màu nhẹ nhàng.

Bôi xong son môi, Tố Tâm xoã mái tóc ra, trước khi ra cửa đã ở trước gương thay đổi tận mấy đôi giày, mới trịnh trọng bước ra ngoài, trong lòng có thể cảm giác được từng tia từng tia ngọt ngào.

*Cả nhà cứ chuẩn bị hồng bao dần đi nha, anh chị nhà mình sắp đăng kí thành rồi nà *

Bình luận

Truyện đang đọc