CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Mạc Vân Trà Sữa

Tố Tâm thật bất ngờ

Lúc đó Lục Tương Tư căn dặn Tố Tâm cúi đầu không nên phản kháng, Tố Tâm cũng lo Đoàn Đoàn ở trong lồng ngực của mình nên không nhúc nhích

Nhưng trực giác của Tố Tâm, Lục Tương Tư chính là đã hạ quyết tâm muốn đứng ra để không liên lụy đến những người khác, bằng không Lục Tương Tư sẽ không đem Đoàn Đoàn giao cho cô, sẽ không ở cái thời điểm phần tử vũ trang hỏi Lục Tương Tư là mà dùng sức nắm chặt tay Tố Tâm

"Tình hình lúc đó, người người đều cảm thấy bất an, nhưng tôi Không nên sợ chết như vậy! Chính là ánh mắt của tôi đã hại chết Lục Tương Tư! Hại chết Mẹ của Đoàn Đoàn! Cho nên Tố Tâm, tôi một lòng muốn cùng với Phó Kiến Văn, thứ nhất là báo đáp ơn cứu mạng của anh ấy, thứ hai Cũng là vì Đoàn Đoàn! Tôi sợ Phó Kiến Văn ở cùng những người khác, những người khác sẽ không yêu quý Đoàn Đoàn bằng tôi! Dù cho tôi chỉ là bởi vì lòng áy náy, cũng sẽ coi Đoàn Đoàn như con ruột của mình! Người khác Kẻ nào có thể làm được!"

Sở Tầm cúi đầu, lau đi nước mắt trên má, sau khi chuyện kia xảy ra Sở Tầm cảm giác sinh mệnh của mình giống như bông hoa héo tàn Ngày ngày đều phải lo nghĩ, phải sống trong ân hận dằn vặt

"Cô nhất định sẽ cảm thấy, lúc đó tôi đi đến nhà Phó Kiến Văn, đứng trước mặt anh ấy cởi hết quần áo là rất thấp hèn!" Sở Tầm quay đầu nhìn qua Tố Tâm, cặp mắt kia tất cả đều là bị thương, "Nhưng Tố Tâm, nếu như tôi không phải không còn đường nào để đi, thì tại sao tôi lại chọn biện pháp ấy chứ!"

Tố Tâm yên lặng nhìn Sở Tầm, thấy cô ta khóc thút thít liên tục, từ trong túi lấy ra khăn tay, rút ra một tấm đưa cho Sở Tầm

Sở Tầm hơi run, đưa tay nhận lấy, xoa xoa nước mắt, hai con mắt đỏ bừng, nước mắt không ngừng rơi xuống

"Cho dù không có ánh mắt kia của cô, chị Tương Tư vẫn sẽ đứng lên " Tố Tâm đợi Sở Tầm bình tĩnh lại tâm tình mới mở miệng, giọng nói từ từ, bởi vì Lục Tương Tư Chính là người phụ nữ dũng cảm nhất, cô ấy sẽ không để người khác phải hy sinh mạng sống vì mình!

Những năm này, Tố Tâm cũng chưa bao giờ gặp người nào dũng cảm, cao thượng như Lục Tương Tư cả!

Dù sao, tình cảm của một người đối với một người như thế nào, chỉ có khi trải qua sinh tử, mới có thể thể hiện ra

"Trước đó lúc ở trên xe, chị Tương Tư đã đem Đoàn Đoàn giao cho tôi, ở thời điểm tên thủ lĩnh kia nói nếu như Lục Tương Tư không đứng ra, sẽ đánh chết người phụ nữ này, hắn ta nói thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, lúc đó chị Tương Tư đã quyết định muốn đứng ra rồi!"

Lời này của Tố Tâm không phải là giả

Nơi đó phụ nữ không ít, nếu như những phần tử khủng bố kia muốn tìm ra Lục Tương Tư mà giết hết phụ nữ, thì ai muốn trốn cũng không thoát!

Cho nên, Lục Tương Tư mới dùng sức nhéo nhéo tay Tố Tâm!

Thời gian Tố Tâm ở cùng với Lục Tương Tư tuy rằng không dài, nhưng tính tình rất hợp nhau, cho nên Tố Tâm rất rõ ràng ý tứ của Lục Tương Tư, Lục Tương Tư là muốn cầu xin Tố Tâm chăm sóc cho Đoàn Đoàn thật tốt!

Bởi vì dưới tình hình lúc đó, Lục Tương Tư không thể mở miệng, chỉ có thể dùng phương thức này để cầu xin Tố Tâm

"Giám đốc Sở, sợ chết Ai cũng sợ! Dưới tình huống lúc đó, nếu là ai thì cũng sẽ khai ra chị Tương Tư, chuyện như vậy không đáng trách!" Tố Tâm nhàn nhạt nói

Sở Tầm nhìn trời mưa to, nước mắt như vỡ đê, ào ạt chảy xuống

"Mọi chuyện đã qua rồi!" Tố Tâm lại nói, "Chị Tương Tư đã chết, nếu như giám đốc Sở thật sự cảm thấy hổ thẹn trong lòng "

Tố Tâm dừng một chút, suy nghĩ sau đó nói: "Giám đốc Sở, cô được giới truyền thông phong là xuất quỷ nhập thần, thứ cô có thể làm mà tôi không thể làm được rất nhiều! Nhưng nếu tôi là cô Tôi sẽ đem hết sức lực của mình vào việc ngăn cản chiến tranh, tránh cho bất cứ người nào phải lựa chọn giữa mạng sống và tôn nghiêm của mình! Mà không phải dùng thứ áy náy kia làm cái cớ để làm ra loại chuyện đáng xấu hổ kia Nếu thực sự muốn ở cùng một người đàn ông! Giám đốc Sở Cô làm như vậy cũng không phải là cách"

Đại khái Sở Tầm cũng không nghĩ tới Tố Tâm sẽ nói như vậy, và Sở Tầm cũng có thể nghe ra ý tứ trong lời nói của Tố Tâm

*Mọi người có nghe ra ý tứ gì không nào? Hãy bỏ phiếu cho sữa để biết rõ ý tứ của chị Tâm nào *

Bình luận

Truyện đang đọc