Nghe Sở Phương Chính yếu thế, Tố Tâm nhấc chân đi tới bên người của Phó Kiến Văn, khoác ở trên cánh tay anh, đứng sóng vai với anh.
Tố Tâm đột nhiên xuất hiện đã cắt đứt lời nói của Sở Phương Chính.
Tầm mắt của Sở Phương Chính hướng về phía Tố Tâm nhìn lại, vô cùng sắc bén.
Tố Tâm cũng không e ngại, mỉm cười với Sở Phương Chính: "Sở tiên sinh, ít ngày nữa cháu cùng Kiến Văn sẽ kết hôn, thiệp mời nhất định sẽ được đưa đến nhà của ngài, nếu như ngài có thời gian, có thể mang theo con gái tới tham gia một chút!"
Sở Phương Chính nhìn xem nụ cười hào phóng ôn hòa của Tố Tâm, cắn chặt răng của mình lại.
Đáy mắt Tố Tâm cũng không hề có vẻ tuỳ tiện của tiểu nhân đắc chí, một mặt chân thành khiến cho một bụng lời nói của Sở Phương Chính tất cả đều không nói ra được.
Dù cho vừa nãy Sở Phương Chính nói những lời khó nghe như vậy, mà Tố Tâm vẫn có thể làm ra mặt mày mỉm cười, thận trọng đoan trang, giữa lông mày không có cay nghiệt cùng ghen ghét, là vì cô đã có Phó Kiến Văn.
Nhưng rơi vào trong mắt Sở Phương Chính, lại phảng phất như Tố Tâm đang cười nhạo ông ta, rồi bày ra vẻ bao dung độ lượng.
Sở Phương Chính nhìn chằm chằm Tố Tâm một mắt, sửa lại âu phục một chút, cài cúc áo âu phục của mình sau đó xoay người rời đi.
Bên ngoài biệt thự, tài xế đứng ở bên cạnh xe thấy Sở Phương Chính nhanh chân đi đến, nhanh chóng kéo cửa xe ra.
Sở Phương Chính nhớ rõ vợ của ông ta đã từng khen ngợi Tố Tâm ở trước mặt ông ta, nói Tố Tâm đoan trang hào phóng lại thông minh, giáo dưỡng và khí chất so với đứa trẻ cùng tuổi xem như là tài năng xuất chúng, nếu không phải từ nhỏ Tố Tâm đã có hôn ước cùng Cố gia bà còn muốn chờ qua mấy năm đứa trẻ đều lớn rồi, đem Tố Tâm giới thiệu cho cháu của mình.
Lúc này lại nhìn Tố Tâm đã trưởng thành, dĩ nhiên lại thành tình địch của con gái ông ta!
Sớm biết có ngày hôm nay, còn không bằng lúc trước khiến vợ của ông ta tới Tố gia, nói chuyện đính hôn cho Tố Tâm cùng người cháu kia.
18/20