CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Sáng ngày thứ hai, Phó Kiến Văn thần thanh khí sảng cho nên rời giường rất sớm, Tố Tâm lại miễn cưỡng động đậy ở trong chăn. 

"Không nghĩ tới giường cũng được, không bằng chúng ta liền chơi ở trên giường!" 

Phó Kiến Văn cố ý hù dọa Tố Tâm, nói xong liền đưa tay cởi cúc áo sơmi của mình, sau đó quỳ một gối xuống giường, đưa tay muốn nhấc cái chăn của Tố Tâm lên. 

Tố Tâm bị sợ hết hồn, cô vội vàng ngồi dậy trừng Phó Kiến Văn, chăn trượt xuống... ở trên người là vô số dấu hôn xanh xanh tím tím, con mắt của Phó Kiến Văn nheo lại, đáy mắt vẻ mặt sâu hơn. 

Tố Tâm sợ hãi kéo chăn của mình lên để che khuất. 

"Che cái gì, trên người em còn chỗ nào anh chưa từng thấy, chỗ nào anh không có hôn qua!" 

Tố Tâm thẹn quá thành giận quơ lấy gối đầu nện vào người Phó Kiến Văn, nhưng lại bị Phó Kiến Văn túm được dễ như ăn cháo, cười tiện tay ném ở một bên, không tiếp tục đùa Tố Tâm nữa mà một lần nữa đem cúc áo sơmi của mình cột chắc: "Dậy thôi! Chuẩn bị xuất phát!" 

Tố Tâm tuỳ ý dùng áo ngủ bao lấy chính mình, lúc tiến vào phòng tắm cô mới phát hiện trên người mình có bao nhiêu vết tích doạ người, đặc biệt là dấu hôn trước ngực, dày đặc không nói màu sắc lại còn vô cùng dọa người. 

Ngày hôm qua Tố Tâm chủ động một lần, Phó Kiến Văn liền thật sự làm sao có thể cầm giữ được! 

Tố Tâm cắn môi, tròng mắt hiện ra Xuân Thủy, da thịt trắng nõn xinh đẹp đã đỏ bừng. 

Tắm vội đi ra, thay đổi quần áo, bị dằn vặt cả đêm Tố Tâm đã sớm đói bụng đến mức bụng dán vào lưng, cô tuỳ ý lấy mái tóc buộc thành đuôi ngựa xuống lầu ăn đồ ăn. 

Đoàn Đoàn đã sớm tỉnh lại, đang ngồi ở trên mặt thảm dưới phòng khách chơi đùa cùng mèo mập. 

Thấy Tố Tâm xuống lầu, Đoàn Đoàn lập tức đứng dậy cộc cộc cộc chạy đến trước mặt Tố Tâm, ôm lấy hai chân của cô sau đó ngửa đầu hỏi: "Mẹ, ra ngoài chơi!" 

Tố Tâm liếc mắt xem xét Phó Kiến Văn đang ngồi ở trong phòng ăn đọc báo, nghĩ đến Phó Kiến Văn đã đem tin tức này nói cho Đoàn Đoàn rồi. 

Tố Tâm nâng cánh tay của Đoàn Đoàn lên, đem Đoàn Đoàn ôm vào trong lòng, con Mèo Mập nhìn thấy đi theo tham gia trò vui, kêu Miêu Miêu Meow meow chạy chậm tới trước mặt Tố Tâm, chân trước giơ lên ôm lấy chân Tố Tâm, tựa hồ cũng muốn Tố Tâm ôm. 

Tố Tâm dùng chân nhẹ nhàng đem mèo đẩy đến một bên, hỏi Đoàn Đoàn: "Đúng vậy, đi không gian Aquarium con muốn đi không!" 

Đoàn Đoàn dùng sức gật đầu: "Ba ba nói! Đi!" 

"Được!" Tố Tâm cười ra, cô biết Đoàn Đoàn nhất định sẽ thích, "Đoàn Đoàn ăn điểm tâm rồi sao!" 

Đoàn Đoàn vỗ vỗ cáu bụng nhỏ tròn vo của mình: "Vâng!" 

"Đoàn Đoàn! Lại đây uống chén súp!" Phó Kiến Văn đã để tờ báo trong tay xuống, múc cho Đoàn Đoàn một chén canh cá. 

Canh cá này chính là do dì Lý thức dậy từ bốn giờ sáng để nấu, cũng là bởi vì Đoàn Đoàn không thích ăn cá vì ngại canh cá tanh, dì Lý đã đổi phương pháp nấu đi nấu lại mấy lần mới thử ra một loại, hoàn toàn không hề có một chút mùi tanh. 

Bình luận

Truyện đang đọc