CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Phó Kiến Văn tắm xong đi ra, thấy Tố Tâm nằm nhoài ở trên cửa sổ thưởng thức cảnh đêm ở Venice, anh dùng khăn xoa xoa mái tóc hỏi: "Muốn đi ra ngoài đi một chút hay không, hai người chúng ta!"

Tố Tâm quay đầu lại, nhìn về phía Phó Kiến Văn chỉ mặc một chiếc áo ngủ, cô gật đầu cười mở miệng: "Được!"

Mùa này, khí trời buổi tối ở Venice vẫn tính là thư thích, Tố Tâm mặc quần jean áo T-shirt, bên ngoài trùm vào một cái áo khoác mỏng, cùng Phó Kiến Văn mười ngón liên kết đi ở dưới đường phố Venice.

Hai bên hành lang lối đi bộ đều mang theo từng chuỗi đèn lồng màu vỏ quýt, đem toàn bộ lối đi bộ biến thành ánh đỏ màu Đồng, đến Venice du ngoạn, du khách tụ tập ở dưới đèn bày ra đủ loại tư thái để chụp ảnh.

Hình ảnh chiếu xuống mặt nước những người nhốn nháo, náo nhiệt vô cùng.

Phó Kiến Văn nắm chặt tay nhỏ của Tố Tâm, ôm cô vào trong người để tránh đi đoàn người náo nhiệt, tận lực đi gần vào bên trong.

Một cái tay khác của Tố Tâm ôm lấy cánh tay rắn chắc của Phó Kiến Văn, nhìn xem những chiếc đèn lồng trên đường dài, một đôi lại một đôi tình nhân hạnh phúc tụ đầu lại cùng nhau dùng điện thoại tự chụp hình, nụ cười hạnh phúc lại ngọt ngào.

Tố Tâm ôm cánh tay của Phó Kiến Văn, cảm thụ nhiệt độ của anh, nội tâm giống như là ánh đèn sáng trên mặt nước, ấm áp không gợn sóng, khóe môi không nhịn được giương lên...

Trong túi, Phó Kiến Văn dùng bàn tay lớn nhéo nhéo tay nhỏ của Tố Tâm một cái, hỏi: "Muốn chụp sao!"

"Anh muốn đăng lên Weibo để thể hiện ân ái sao!"

Tố Tâm ngửa đầu nhìn qua Phó Kiến Văn, trong tròng mắt phản chiếu lại sắc màu của những chiếc đèn lồng, trong con ngươi tất cả đều là ý cười.

Lời nói này thật giống như Phó Kiến Văn thường thường thể hiện ân ái vật.

"Có bà xã xinh đẹp như vậy, lẽ nào cất giấu!" Phó Kiến Văn hỏi ngược lại.

Tố Tâm gật gật đầu, nghiêm trang tán đồng rồi khoa trương lời của mình với Phó Kiến Văn: "Em cảm thấy anh nói rất có lý!"

Mắt thấy một đôi tình nhân ngoại quốc tóc vàng mắt xanh rời khỏi vị trí chụp ảnh, vừa vặn để lại một không gian trống, Tố Tâm lôi kéo bàn tay của Phó Kiến Văn, bước nhanh tới, đứng ở nơi vừa nãy đôi tình nhân kia vèa chụp ảnh, lấy tay mở camera ở trong điện thoại ra, thay đổi cam trước...

Vóc dáng của Tố Tâm thấp, góc độ chụp ảnh không phải cực kỳ tốt, bởi vì cô không thể với được hết vóc dáng cao lớn của Phó Kiến Văn.

Phó Kiến Văn tiếp nhận điện thoại di động từ trong tay Tố Tâm, nâng cao máy ảnh, chỉnh về phía hai người, bàn tay lớn ôm chặt eo nhỏ của Tố Tâm, đem người kéo vào trong lòng.

Phần eo đột nhiên bị kéo một cái, khiến cho bước chân của Tố Tâm lảo đảo, hai tay chống đỡ ở trong lồng ngực của Phó Kiến Văn, ngẩng đầu nhìn về phía màn ảnh.

"Răng rắc -- "

Camera điện thoại phát ra âm thanh lanh lảnh, hình ảnh Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn mỉm cười được thu lại ở trong điện thoại di động.

Sau khi đi ra khỏi vị trí chụp ảnh, Tố Tâm nắm lấy điện thoại di động liếc nhìn...

Phó Kiến Văn chỉ tùy ý chụp hình, lại chụp được một bức ảnh đẹp như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc