CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Vừa mở màn công nhân viên đã đưa lên cho người dẫn chương trình một cái phong thư, người dẫn chương trình vừa bóc ra vừa nói: “Lần này tổ tiết mục đến cùng là cho chúng ta chơi cái gì, ngay cả chúng ta cũng không được biết... còn đưa một cái trong phong thư chứa nhiệm vụ, từng dẫn nhiều chương trình nhe vậy, ta nghiêm trọng hoài nghi nơi này chính là một cái hố to!”

Tố Tâm cùng mấy người bị chọc cho cười không ngừng...

Người dẫn chương trình mở phong thư lấy thẻ nhiệm vụ ra, nói: “Đội đỏ, xanh đội, hai đội thi uống bia, 1 đấu 1! Sẽ tích điểm cho đội theo lượng người thắng, đội thua sẽ bị trừng phạt!”

Người dẫn chương trình đọc xong, làm ra một bộ xắn tay áo muốn xông về phía trước đánh đạo diễn: “Ta nói đạo diễn không có cái gì tốt mà! Đừng cản ta! Ta muốn một mình đấu với đạo diễn! Ta thắng đạo diễn đến uống rượu!”

Đạo diễn chính là một người phụ nữ nhìn lên khoảng bốn mươi tuổi, một đầu tóc ngắn, ôm cánh tay cùng công nhân viên ngồi ở trên ghế, cuộn chân lại, cầm quá trình thực hiện chương trình lên xem, nhìn thấy động tác của người dẫn chương trình bị chọc cho cười hả hê không ngừng, mở miệng: “Đem bia của đội đỏ đổi thành rượu!”

Tố Tâm liếc nhìn phù hiệu tay áo của mình, cô là đội đỏ...

Tố Tâm: “...”

Người dẫn chương trình là người cùng đội đỏ với Tố Tâm, anh ta đang xắn tay áo muốn đấu cùng đạo diễn lập tức quỳ xuống: “Đạo diễn đại nhân! Ta sai rồi...”

“Đạo diễn, rượu đã chuẩn bị xong! Muốn đổi không!” Có người xem trò vui không chê chuyện lớn.

Nữ đạo diễn cười một tiếng: “Trước tiên dự sẵn, đừng có gấp.”

Người dẫn chương trình vừa nghe lời này, phẫn nộ mà đứng lên, vỗ vỗ trên đầu gối của mình: “Nhờ có ta cơ trí! Bằng không thì chúng ta phải uống rượu rồi!”

“Anh nói còn không biết ngại!” Tô Mạn Mạn thuận tay quơ lấy một chiếc búa nhựa, đuổi theo người dẫn chương trình muốn đánh, hiện trường vui vẻ nhốn nháo loạn tùng phèo.

Bình luận

Truyện đang đọc