CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Thấy Tố Tâm choáng váng, Phó Kiến Văn nhẹ nhàng đem Tố Tâm kéo đến bên cạnh mình, dẫn cô đi ra khỏi thang máy.

Bên trong tủ kính để rất nhiều nhiều loại súng ngắn, nhưng mà tất cả súng ngắn đều chưa được lắp đặt băng đạn, phía dưới là ngăn kéo đựng băng đạn tương đương với súng.

Phó Kiến Văn chọn một khẩu súng P PK khá nhỏ, thuận tiện cho việc cầm tay, anh đem linh kiện trong ngăn kéo đi ra, thuận tay cầm mấy cái băng đạn trong ngăn kéo, đi tới trước vị trí bắn.

P PK là cây súng có lực đàn hồi nhỏ, tương đối thích hợp với Tố Tâm.

Tố Tâm giống như là học sinh tiểu học tò mò, sít sao đứng sau lưng Phó Kiến Văn, cặp mắt sáng lóng lánh.

Thấy Phó Kiến Văn đem khay linh kiện đặt ở trên bàn, động tác lắp ráp rất lưu loát, Tố Tâm nhìn Phó Kiến Văn lắp ráp không hề chớp mắt, khớp xương ngón tay của anh lắp rất lưu loát cũng rất thành thạo, tốc độ cũng không phải nói, theo bản năng Tố Tâm dùng ngón tay trỏ ngăn chặn lỗ tai và lui về phía sau một bước.

Một tay Phó Kiến Văn giơ khẩu súng nhằm vào bia bắn, một tay đút ở trong túi quần, động tác làm liền một mạch...

Tố Tâm lại lui về phía sau một bước, cho rằng Phó Kiến Văn muốn nổ súng, ai biết Phó Kiến Văn lại nghiêng đầu qua chỗ khác hỏi Tố Tâm: "Kẻ nào soái!"

Nhìn thấy cánh môi của Phó Kiến Văn mấp máy, Tố Tâm bỏ tay xuống khỏi lỗ tai, hỏi: "Cái gì!"

"Anh soái hay là vai nam chính trong phim truyền hình soái!" Phó Kiến Văn hỏi.

Tố Tâm: "..."

Náo loạn nửa ngày, Phó Kiến Văn dẫn cô tới nơi này là vì chứng tỏ xem anh soái hay là diễn viên truyền hình soái chứ không phải là muốn biểu diễn bắn súng cho cô xem sao?

"Kẻ nào soái!" Phó Kiến Văn lại hỏi.

Tố Tâm không thể che giấu lương tâm nói chuyện, đừng nói động tác Phó Kiến Văn đang giơ súng lúc này, ngay cả động tác Phó Kiến Văn lắp súng vừa nãy cũng đã soái đến mức Tố Tâm chảy nước miếng rồi, diễn viên điện ảnh sao có thể so sánh!

"Anh soái!" khóe môi Tố Tâm mỉm cười, trả lời chân thành.

Hiển nhiên Phó Kiến Văn được câu nói "Anh soái" của Tố Tâm lấy lòng rồi, anh thu hồi súng, nhìn kỹ một chút, nạp đạn lên nòng, sau đó vẫy tay với Tố Tâm: "Lại đây..."

Tố Tâm đi tới bên người Phó Kiến Văn, cả người được Phó Kiến Văn lôi kéo vào trong lồng ngực.

Sống lưng Tố Tâm áp sát vào lồng ngực mạnh mẽ của Phó Kiến Văn, khiến cho cô có chút khẩn trương.

Bàn tay lớn của Phó Kiến Văn nắm lấy bàn tay của Tố Tâm, cùng hai tay của Tố Tâm nắm chặt vào tay cầm của súng, đơn giản chỉ đạo cho Tố Tâm những động tác cơ bản, đem ngón trỏ của cô để vào cò súng, Tố Tâm sợ đến rụt ngón tay về.

*********

Cứ đoạn hai vợ chồng nhà này đi du lịch mãi chắc sẽ ngược mấy thanh niên F.A chết mất

Các hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha! Bỏ nhiều phiếu sang đầu tháng shu bão chương nhiều nhé

Bình luận

Truyện đang đọc