CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Biết Tố Tâm được Lương Mộ Lan và Tố Cảnh Toàn gọi trở về, buổi chiều Tố Nguyên cũng về rất sớm

Lúc Tố Nguyên vào cửa, thấy Tố Cảnh Toàn cùng Lương Mộ Lan đang ghé vào bên người Đoàn Đoàn, nhìn xem đứa trẻ đang làm bài tập, Tố Tâm ở một bên bóc vỏ bưởi, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn về hướng Đoàn Đoàn cùng Lương Mộ Lan và Tố Cảnh Toàn, nụ cười dịu dàng

Dưới ánh đèn màu sắc ấm áp, Tố Tâm cúi đầu bóc vỏ bưởi, tóc ở bên tai trượt xuống, cô sợ làm bẩn trái bưởi cho nên dùng ngón tay út vén tóc lên, ngẩng đầu nhìn về phía Lương Mộ Lan, gương mặt trắng trẻo xinh đẹp vô cùng dịu dàng

Tố Nguyên thay dép đi ở trong nhà, hết sức nhẹ nhàng bước chân đi tới cửa phòng khách, ngón tay thon dài mở cúc áo khoác âu phục ra, cởi ra khoác lên khuỷu tay, một tay bỏ túi, bình thường nghiêm túc thâm trầm nhưng giữa hai hàng lông mày lúc này lại nhiễm lên một tầng ấm áp

Lúc trước khi Lương Mộ Lan nhắc đến chuyện để Tố Tâm kết hôn cùng Tố Nguyên, Tố Nguyên đã từng mơ một giấc mơ

Anh và Tố Tâm có con, mỗi lần tan làm từ công ty trở về nhìn thấy chính là cảnh tượng như vậy

Cha mẹ ngồi xem cháu trai làm bài tập, Tố Tâm ở bên cạnh bóc hoa quả cho hai người, anh từ ngoài cửa đi vào, Tố Tâm nhìn thấy anh sẽ nói một câu: anh trở về rồi, đứa trẻ sẽ từ trên ghế sa lon chạy tới muốn anh nâng lên thật cao!

Trong mộng, khóe môi Tố Nguyên mỉm cười

"Anh Anh trở về rồi!"

Tố Tâm phát hiện ra Tố Nguyên đang đứng ở cửa phòng khách, lên tiếng

Đoàn Đoàn nghe tiếng, ngẩng đầu, tầm mắt nhìn về hướng Tố Nguyên

Dáng người Tố Nguyên cao ngất đứng ở dưới đèn ngoài cửa phòng khách, áo sơ mi trắng ngăn nắp sạch sẽ, ngũ quan góc cạnh lạnh lẽo cứng rắn

“Ừm!"

Tố Nguyên đi vào phòng khách, tiện tay đem áo khoác âu phục vắt ở trên giá để áo, mở cà vạt ra, nhìn đôi mắt to tròn của Đoàn Đoàn chớp chớp, mỉm cười

"Tối nay ở nhà ăn cơm không!" Tố Nguyên hỏi

Tố Tâm gật đầu

Chuyện trên mạng liên quan tới việc Tố Tâm đi Iraq, Tố Nguyên cũng đã xem

Những gì mà Tố Tâm phải trải qua khi đến Iraq Tố Nguyên đều biết, cho nên anh mới phải nhờ bạn học của mình là Lữ Hàm Tử điều trị tâm lý cho cô

Mặc dù đã biết là như thế, nhưng đêm đó khi anh nhìn những bức hình kia, trái tim vẫn không tránh khỏi đau đớn, đêm đó anh đứng ở trên sân thượng hút hết cả một hộp thuốc lá

Mặc dù Tố Nguyên chưa biết chuyện Tố Tâm đã kết hôn, nhưng nhìn đứa nhỏ này, anh có thể đoán ra nó chính là con của Phó Kiến Văn

Tố Nguyên ngồi xuống ghế sô pha, hỏi Tố Tâm: "Chỉ có em và đứa trẻ này ở đây!"

"Vâng!" Tố Tâm gật đầu, "Anh Kiến Văn chắc còn hơi bận"

Tố Nguyên muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy hai con mắt to tròn trắng đen rõ ràng của Đoàn Đoàn đang nhìn mình, nên đành đem lời nói đè xuống

Lương Mộ Lan mở miệng: "Chừng nào con mới có thể kết hôn để cho cha và mẹ ôm cháu đây! Cùng tuổi với mẹ Người ta đã con cháu đầy nhà, con bây giờ ngay cả một đối tượng đều không có! Giới thiệu để con đi xem mắt con còn không đi, quả thực là muốn chọc cha và mẹ tức chết sao!"

*Thực ra là có rồi nhưng mà của người ta mất rồi còn đâu Cả nhà hãy like và bỏ phiếu cho sữa trước khi đọc chương tiếp theo nha *

Bình luận

Truyện đang đọc