CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Cha mẹ Tố đối với Tố Tâm tốt vô cùng, coi cô như cốt nhục của họ... Lúc nào cũng nâng niu che chở cô hết mực.

Tố Tâm khom người hai tay nhấc Đoàn Đoàn lên. ôm cậu bé vào trong lòng.

Cô đang nghĩ, chiều tối nay phải đến gặp cha mẹ Tố... không biết nên gửi Đoàn Đoàn ở đâu đây.!!

Phó Kiến Văn chắc hẳn không muốn cô giao con của anh cho người lạ chăm sóc, nếu không cô đã có thể nhờ Bạch Hiểu Niên để ý Đoàn Đoàn giúp.

Không được, chuyện này trước tiên cần phải hỏi qua ý kiến của Phó Kiến Văn sau đó mới thương lượng với Bạch Hiểu Niên để nhờ cô ấy chăm sóc Đoàn Đoàn.

Đoàn Đoàn rất thông minh, cậu bé nhớ rất rõ số điện thoại của Phó Kiến Văn. Tố Tâm vừa hỏi, bảo bảo đã đọc một cách rành mạch số điện thoại của ba ba mình...

Bạch Hiểu Niên dọn dẹp xong đi ra, nhìn thấy Tố Tâm đang ôm bánh bao nhỏ trong lòng liền hỏi: "Đứa nhỏ này... Rốt cuộc là cậu kiếm ở đâu ra vậy!"

"Cậu giúp mình để ý Đoàn Đoàn một lúc, mình đi gọi điện thoại..." Tố Tâm liếc nhìn Đoàn Đoàn, ”Ở cùng dì Bạch một lúc, được không?"

"Đừng có gọi là dì!" Bạch Hiểu Niên thuận tay tiếp nhận bánh bao nhỏ từ Tố Tâm, nhanh chóng tẩy não Đoàn Đoàn"Phải gọi là chị..."

Tố Tâm: "..."

Bạch Hiểu Niên ôm Đoàn Đoàn đi vào phòng ăn, Tố Tâm đi ra hành lang bấm gọi cho Phó Kiến Văn.

Tố Tâm vừa nói xong ý của mình, Phó Kiến Văn đã hỏi: "Đoàn Đoàn hiện tại thế nào rồi!"

"Đoàn Đoàn đang ở cùng đồng nghiệp của tôi." Tố Tâm nói.

Phó Kiến Văn nghe được câu này có phần kinh ngạc, Đoàn Đoàn từ trước tới nay đều không muốn ở chung cùng người lạ, tại sao lại có thể cùng đồng nghiệp của Tố Tâm ở chung một chỗ.

Hay là... Là vì muốn lấy lòng Tố Tâm!

Phó Kiến văn trong lòng âm thầm thở dài... Đoàn Đoàn thật sự muốn Tố Tâm trở thành mẹ của mình.

"Lát nữa tới Tố gia, tôi sẽ qua đón em, Đoàn Đoàn có thể giao cho trợ lý của tôi..."

Rốt cuộc anh vẫn không muốn đem Đoàn Đoàn giao cho người lạ chăm sóc, Tố Tâm cụp mắt đáp một tiếng: "Được... cái kia, mấy giờ anh tới”

"3 giờ 20 phút."

Trả lời... Thật đúng là thẳng thắn.

"Được, 3 giờ 20 mươi phút tôi mang Đoàn Đoàn đứng dưới sảnh đợi anh”.

"Được!"

Phó Kiến Văn nói một câu đơn giản sau đó cúp điện thoại.

Tố Tâm trở về phòng ăn, thấy bánh bao nhỏ đang bị cả một đoàn người bao quanh. Khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh tanh không nói một lời mặc cho Bạch Hiểu Niên cùng đồng nghiệp của Tố Tâm tra xét.

Vừa nhìn thấy Tố Tâm đi vào, Đoàn Đoàn nhanh chóng nhảy xuống ghế... Chạy về phía Tố Tâm. Còn cách Tố Tâm chừng nửa mét thì dừng lại, ngửa đầu đem đôi mắt to trong suốt nhìn về phía cô.

Đoàn Đoàn để ý cẩn thận như vậy, thật sự kiến Tố Tâm đau lòng...

Cô khom người xoa đầu cậu nhóc: "Ba ba một lúc nữa sẽ tới đón chúng ta, cô biết dưới lầu có một quán kem rất ngon, nhân lúc ba ba còn chưa tới...Cô dẫn Đoàn Đoàn đi ăn kem có được hay không?"

Đoàn Đoàn nở nụ cười tươi rói, đôi mắt long lanh, ra sức gật đầu: "Được!"

Bạch Hiểu Niên đi đến cạnh Đoàn Đoàn nói: "Đứa nhỏ này có vẻ rất thân cận với cậu..."

Tuy rằng Đoàn Đoàn cũng không nói ra, nhưng biểu hiện của bảo bảo chính là như vậy... Không khỏi để cho người khác hoài nghi quan hệ của Tố Tâm cùng đứa bé này

bây giờ danh tiếng của Tố Tâm đã không tốt đẹp gì, Bạch Hiểu Niên nói như vậy... Chính là hướng về phía đám đông kia giải thích, Tố Tâm cùng đứa bé này cũng không có liên quan gì cả.

...

Dưới lầu, tại cửa hàng kem.

Đoàn Đoàn ngồi ở hàng ghế dài phía bên trong, một tay nhỏ cầm ly kem, tay kia nắm cái muỗng đem kem đưa lên miệng...

Bình luận

Truyện đang đọc