CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

"Nhưng Đoàn Đoàn còn đang ở đây! Mua cái này không thích hợp! Nếu Đoàn Đoàn nhìn thấy không biết nên giải thích thế nào nữa!" Tố Tâm có phần lo lắng, đem bao cao su Phó Kiến Văn vừa mới mua để ở trong xe mua sắm lấy ra, tổng cộng 6 hộp, lỗ tai Tố Tâm bị phỏng lợi hại, "Cái này sao có thể dùng nhiều như vậy!"

"Mẹ cầm cái gì vậy!"

Đoàn Đoàn ôm một bộ đồ chơi trở về, nhìn thấy hai tay Tố Tâm đang cầm sáu cái cái hộp nhỏ, cặp mắt to tròn trong suốt tất cả đều là hiếu kỳ, ngẩng lên hỏi một câu.

Tố Tâm theo bản năng muốn đem hộp hướng về phía sau lưng giấu đi, nhưng lại cảm thấy quá lộ liễu, trong lúc nhất thời tiếng nói nghẹn ở trong cổ họng, há miệng lại không nói được cái gì...

"Mẹ cầm chính là đồ của người lớn, trẻ con không nên hỏi..."

Phó Kiến Văn nghiêm trang nói xong, từ trong tay Tố Tâm cầm lấy 6 hộp bao cao su kia, để vào trong xe mua sắm, nghiêm túc hỏi Đoàn Đoàn: "Chọn xong đồ chơi chưa!"

Đoàn Đoàn bị Phó Kiến Văn chuyển hướng đề tài, Đoàn Đoàn cũng không có dây dưa cái kia 6 hộp bao cao su không tha, nhắc tới đồ chơi, Đoàn Đoàn cười đặc biệt cao hứng, đem đồ chơi đang ôm trong lồng ngực nâng thật cao nói: "Xong rồi ạ!"

"Rất tốt!" Phó Kiến Văn tiếp nhận món đồ chơi bỏ vào bên trong xe mua sắm, khom lưng, hai tay nâng cánh tay của Đoàn Đoàn lên, để nhóc vào trong xe mua sắm.

Lúc đi ngang qua khu đồ uống, Đoàn Đoàn nói muốn uống Coca, Tố Tâm cầm một chai coca to muốn thả ở trong xe mua sắm, Đoàn Đoàn lập tức đưa tay ra muốn tự mình ôm lấy.

Siêu thị rất nhiều người, vì để tránh cho Phó Kiến Văn vất vả, Tố Tâm vốn định kéo xe đẩy nhưng lại bị bàn tay lớn của Phó Kiến Văn nắm lấy!

Một tay anh đẩy xe mua sắm, một tay dắt theo Tố Tâm, rất tự nhiên nghiêng đầu hỏi dò Tố Tâm tối hôm nay chuẩn bị nấu cái gì.

Trong lồng ngực, Đoàn Đoàn được ôm chai coca to như vậy rất vui sướng, ngửa đầu nghe ba ba và mẹ thảo luận buổi tối hôm nay muốn ăn cái gì, mua cái gì cá, mua cái gì tôm, mua cái gì rau dưa, tâm trạng nhóc sung sướng tột cùng, không nhịn được lắc lư hai chân của mình.

Mua sắm xong đã là một xe đầy ắp toàn đồ là đồ, Đoàn Đoàn cũng phải rời khỏi xe mua sắm, theo Tố Tâm dắt ra khu thu ngân xếp hàng.

Trong lồng ngực Đoàn Đoàn còn ôm chai cola kia, bởi vì trước đây lúc ba ba tính tiền, bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi chủ ý trả chai coca trở về, Đoàn Đoàn sợ cũng giống như lần trước cho nên nặng đến mấy nhóc cũng lựa chọn ôm.

Tố Tâm đem đồ ở trong xe đặt lên quầy thu ngân, nhân viên thu ngân liếc nhìn đống đồ lại liếc nhìn Tố Tâm, hỏi: "cô mua hết chỗ này sao?"

"Đúng vậy!" Tố Tâm trả lời.

Tổng cộng hết mười bốn triệu, Tố Tâm vừa mới chuẩn bị lấy tiền ở trong túi xách, chính lúc Phó Kiến Văn mua thêm đồ trở về. Anh đưa ví tiền của mình cho Tố Tâm.

Tố Tâm ngẩng đầu, không có nhận, mở ví tiền của mình ra, rút ra một tấm thẻ đưa cho nhân viên thu, nói với Phó Kiến Văn: "Nói rồi hôm nay em mời Đoàn Đoàn!"

"Chúng ta đã là người một nhà!" Giọng nói trầm thấp của Phó Kiến Văn nghe rất êm tai, mặt mày thâm thuý của anh nhìn xuống Tố Tâm, "Phó phu nhân, làm sao một chút ý thức tự giác quản gia em cũng không có vậy!"

Nhân viên thu ngân một mực cúi đầu bận rộn thu dọn đồ để vào trong túi, nghe được giọng nói dễ nghe kia, trước mặt mọi người nói lời ngọt ngào với vợ của mình, cô nhân viên mới nghe thôi đã cảm thấy ngọt ngào rồi.

Cho nên nhân viên thu ngân không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn thấy một người đàn ông cả người tràn ngập nam tính, uy phong lẫm liệt đứng đó, không nhịn được cuộn tròn ngón tay.

Đàn ông tốt đều là của người ta!

Tố Tâm mơ hồ nghe được phía sau có một cô gái trẻ oán giận bạn trai của mình, nói bạn trai của mình nhìn xem chồng nhà người ta...

*Hãy bỏ phiếu cho sữa trước khi đọc chương tiếp theo nha *

Bình luận

Truyện đang đọc