CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Bạch Hiểu Niên vừa đi qua liền hỏi tình huống thế nào.

Dương Vũ Trạch cũng chẳng biết gì, buông tay nói không biết.

"Chị Hạ đang xem ghi hình một cú điện thoại đã bị gọi đi rồi, một lúc sau thì tôi nhận được điện thoại, chị nói gọi tất cả mọi người dẫn chương trình đến hết đây, toàn bộ chỗ này phải đợi giám chế Hạ trở về mở họp, tình huống cụ thể chắc cũng phải đợi chị ấy về mới biết được."

Dương Vũ Trạch đang nói, những người dẫn chương trình khác đều lục đục kéo tới.

Ngay cả nguyên lão dẫn chương trình thời sự quốc gia cũng đích thân tới, vị nguyên lão ngày bình thường ở đài truyền hình đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Dương Vũ Trạch lập tức cung kính tiến lên chào hỏi, những người khác cũng lao tới chào hỏi, chính là tôn trọng trưởng bối nhưng cũng muốn ông nhớ tên nhớ mặt của mình.

Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên đứng cách xa đám đông đó, yên lặng đứng ở chỗ ít người chờ giám chế Hạ về mở họp.

Bởi vì không biết bao giờ giám chế Hạ mới có thể trở về, nên tất cả mọi người đều không dám ra ngoài.

Dù sao chuyện lần này quá lớn, tin tức vô cùng kín, đột nhiên làm cho tất cả mọi người đều không kịp ứng phó, lòng người hoang mang.

Sáng sớm bộ phận tin tức là lần đầu tiên náo nhiệt như vậy, mọi người lo lắng qua qua lại lại cùng người khác trao đổi tin tức, muốn thăm dò càng nhiều càng tốt, nhưng đến cuối cùng, cái gì cũng không nghe được.

Dương Vũ Trạch vừa tới bộ phận tin tức đã bị mọi người vây quanh, hỏi đến nỗi Dương Vũ Trạch sứt đầu mẻ trán, liên tiếp kiên trì giải thích anh ta là thật sự cũng không biết cái gì.

Quay phim cùng phóng viên đang chờ ở buổi họp báo tin tức, nhận được tin cũng vội vã trở lại, tay còn chưa kịp thả đồ xuống đã đâm đầu vào trong đám người, hỏi thăm tin tức...

Bạch Hiểu Niên cùng Tố Tâm lẩn đi rất xa.

"Cậu cảm thấy bọn họ nhiệt tình thảo luận như vậy, thật sự có thể biết được tất cả mọi chuyện hay sao!"

Bạch Hiểu Niên đứng ở giữa bàn làm việc, hai tay chống bàn làm việc, ngón tay không cẩn thận đụng phải chuột máy tính trên bàn, màn hình máy tính đen thui bỗng sáng lên.

Tố Tâm ánh mắt đảo qua màn hình máy vi tính đang sáng lên, tầm mắt ổn định, không sợ hãi trả lời một câu: "Không biết..."

Trên màn ảnh máy vi tính, chính là tin tức bát quái của nữ minh tinh.

Hấp dẫn tầm mắt Tố Tâm chính là trên màn ảnh là....

Trong hình, một chiếc xe con màu đen dừng tại trước cửa quán Bar, một người phụ nữ mặc váy đi giày cao gót, dáng người nóng bỏng, ngón tay dài nhỏ như ngó sen ôm eo một người đàn ông thân cao chân dài.

Tố Tâm nhìn người đàn ông này tuyệt đối quen mắt, cô nhìn thấy bức ảnh đầu tiên đã nhận ra đây là Phó Kiến Văn.

Phó Kiến Văn khóe miệng ngậm một điếu điếu thuốc lá, âu phục áo sơmi, vạt áo mở rộng ra, hai tay cắm ở túi quần, đứng ở nơi đó để nữ minh tinh tuỳ ý ôm, cho dù chỉ là một tấm hình chụp góc nghiêng, không thấy rõ gương mặt của Phó Kiến Văn, nhưng trên người Phó Kiến Văn vẫn toát ra cái khí thế trầm ổn bức người.

Tố Tâm chăm chú nhìn thêm tấm hình kia, duỗi tay lăn chuột một vòng, thấy tiêu đề chính là: Tô Mạn Mạn say rượu ở quán Bar, bạn trai thần bí tới đón.

Tố Tâm đột nhiên căng thẳng, nhớ tới ngày đó ở trong xe Phó Kiến Văn từng nghe điện thoại, đầu bên kia điện thoại truyền đến chính là giọng của một người phụ nữ mềm mỏng ngọt ngào.

Bình luận

Truyện đang đọc