CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Lời này từ trong miệng Lữ Hàm Tử nói ra, Khiến cho Tố Tâm cũng không khó tiếp nhận.

Lúc Tố Tâm từ chỗ của Lữ Hàm Tử đi ra, trời đã tối rồi, gió thổi làm cho người ta cảm thấy mát mẻ, Tố Tâm bắt xe trở về.

Ngồi ở ghế sau taxi, Tố Tâm nghiêng đầu nhìn xem thành phố tấp nập ngoài cửa xe, trong đầu chính là câu nói hờ hững của Lữ Hàm Tử trước khi đi.

Lữ Hàm Tử nói: "Tố Tố, yêu người, phải để cho tâm hồn mình được thoải mái..."

Điện thoại trong túi xách kêu tới lần thứ hai, khi tài xế nhắc nhở, Tố Tâm mới lấy điện thoại di động ra nghe.

"Cha..." Tố Tâm thoát khỏi trầm tư gọi đầu bên kia một câu.

"Tố Tố, bây giờ trở về nhà một chuyến!"

Tố Cảnh Toàn giọng trầm thấp nghiêm nghị.

Tố Tâm mím môi, không hé răng.

"Tố Nhiên cũng ở đây, nó cùng anh trai con đều biết cha gọi con trở về, đừng chậm trễ... Nhanh chóng trở lại, cha có chuyện muốn bàn giao."

Từ giọng nói của Tố Cảnh Toàn, Tố Tâm có thể nghe ra tình thế nghiêm trọng.

Hơi do dự, Tố Tâm đồng ý: "Con biết rồi cha, con đến liền đây..."

Cúp điện thoại, Tố Tâm một lần nữa nói địa chỉ cho tài xế taxi.

Ngã tư đường, tài xế quay đầu xe, đi đến Tố gia.

...

Lúc Tố Tâm đến Tố gia, toàn bộ Tố gia đều là bộ mặt nghiêm túc của Tố Cảnh Toàn, Lương Mộ Lan cùng Tố Nhiên ngồi ở phòng khách.

Tố Tâm nắm chặt quai túi xách, thay đổi giày từ cửa trước đi vào, không hé răng đứng ở nơi đó.

Lương Mộ Lan vẫy tay với Tố Tâm: "Lại đây ngồi..."

Tố Cảnh Toàn giơ tay liếc nhìn đồng hồ, đem thuốc lá trong tay dụi tắt: "Không đợi được anh trai con nữa rồi, con tới ngồi trước, cha bàn giao cho các con trước."

Cả Tố gia đều ngưng đọng trong bầu không khí ngột ngạt, khiến cho tâm tình Tố Tâm thêm trầm trọng, cô ngồi ở đối diện Tố Nhiên, trong lòng bàn tay đã xuất hiện một tầng mồ hôi.

Tố Cảnh Toàn lấy ra bốn kẹp tư liệu, mặt trên phân biệt viết Lương Mộ Lan, Tố Nguyrn, Tố Nhiẻn cùng tên của Tố Tâm.

"Cha không thể nói cặn kẽ với mọi người được, chú của các con đang bị chi cục thuế cùng sở cảnh sát điều tra, đại khái rất nhanh cha cũng sẽ bị kéo đi điều tra, đây là tài sản riêng của cha, còn có bất động sản sau khi bán đã chuyển vào 4 số tài khoản, chia làm bốn phần, mẹ con... anh trai các con, còn có hai người các con mỗi người một phần!"

Tố Cảnh Toàn đem kẹp tài liệu có viết tên Tố Tâm và Tố Nhiên, phân biệt đưa cho hai người.

"Cha..." Tố Tâm không có đưa tay tiếp, "Sự tình rất nghiêm trọng sao!"

Nghiêm trọng đến mức Tố Cảnh Toàn như là ở mức độ bàn giao hậu sự!

Tố Tâm không phải đứa trẻ ba tuổi, biết Tố thị có thể to lớn như ngày hôm nay, thân là quan lớn, thư ký Tố Cảnh Huy không thể không kể công, muốn nói trong đó không hề có một điểm tối không thể lộ ra ngoài ánh sáng, Tố Tâm không tin.

Tố Tâm nhìn về phía Lương Mộ Lan, Lương Mộ Lan một mực ngồi ở một bên không lên tiếng như là đã khóc, viền mắt đỏ lên, bà bó lấy áo khoác, gương mặt như trong một đêm già nua không ít, cả người rất không có tinh thần.

"Đây không phải là việc mà đứa nhỏ như con cần bận tâm." Tố Cảnh Toàn nghiêm mặt nói một câu sau đó lại nói, "Cha đã an bài xong, đêm nay sẽ đưa mẹ con cùng tiểu Nhiên xuất ngoại, hôm nay gọi con tới, là hỏi con... Có nguyện ý hay không cùng với mẹ ra nước ngoài! Thời gian gấp gáp, khả năng không có thời gian cho con cùng bạn bè nói tạm biệt, nhưng ở bên nước ngoài cha đã an bài xong tất cả, nếu như xảy ra chuyện, tiểu Nhiên, con... Còn có Tố Tâm và mẹ con nữa, ba người sống chung với nhau cha mới an tâm! Nếu như không có xảy ra việc gì, cha lại đón mọi người trở về."

Tố Cảnh Toàn càng nói, tâm tư Tố Tâm càng chìm xuống.

"Cha!" Tố Tâm đánh gãy lời nói của Tố Cảnh Toàn, "Vậy còn cha và anh trai!”

Mọi người đừng quên like và bỏ phiếu cho sữa nhaaaa

Bình luận

Truyện đang đọc