CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Để điện thoại di động xuống, Tố Tâm nghe được âm thanh từ phía ngoài phòng khách, cầm lấy đôi đũa làm bộ ăn cơm, lỗ tai đỏ lên một mảng.

Phó Kiến Văn kéo ghế bên phải Tố Tâm, thản nhiên ngồi xuống.

Phó Kiến Văn bây giờ cùng với Phó Kiến Văn vừa nãy trong phòng tắm không giống, Phó Kiến Văn đã mặc vào một chiếc áo T-shirt màu trắng, quần thể thao màu đen, gương mặt cương nghị sạch sẽ.

Một bữa cơm, Tố Tâm đối với Phó Kiến Văn một câu nói đều không nói, thật giống vừa nãy ở trên giường dây dưa đến nỗi ngay cả không khí đều mang điện không phải cô và người đàn ông này.

"Thích hoa tươi!" Phó Kiến Văn đột nhiên lên tiếng hỏi một câu.

Tố Tâm đang nhai thức ăn bỗng dừng lại, ngước mắt nhìn Phó Kiến Văn, thấy đôi mắt thâm thuý của anh cũng đang nhìn chính mình.

Quả nhiên, Đường Tranh vẫn là nói cho Phó Kiến Văn chuyện Liễu Minh Thần tặng hoa cho cô.

Lúc này nhìn thấy ánh mắt của Phó Kiến Văn, Tố Tâm không cảm thấy hoảng hốt.

Anh có thể được Tô Mạn Mạn ôm ấp, cô cũng có thể tiếp nhận hoa tươi từ người khác, trai chưa lấy vợ gái chưa gả chồng, nói cho cùng cô và Phó Kiến Văn lên giường, nhưng quan hệ lại không định, kẻ nào đều cũng không có quyền ghen tuông.

Tố Tâm tự thuyết phục chính mình...

Cái thời đại này, sớm không phải là thời phong kiến trước đây, lên giường mà chưa kết hôn sẽ là thất tiết bị xã hội lên án phỉ nhổ.

Thành phố này buổi tối, còn nhiều, rất nhiều những con người cô độc, bất cứ lúc nào cũng có thể tùy ý phát sinh chuyện tình một đêm, giải quyết chuyện sinh lý... Người người đều có thể nhìn đến quen mắt.

"Không thể nói là có thích hay không, nhưng phàm là phụ nữ, được tặng hoa tươi tâm tình vẫn là vui vẻ." Tố Tâm nói đàng hoàng trịnh trọng.

Điện thoại của Phó Kiến Văn vang lên, anh liếc nhìn, là Lục Tân Nam gọi, bắt máy.

Nghe được đầu bên kia điện thoại và Phó Kiến Văn nói tới chuyện công việc, Tố Tâm thức thời ăn cơm, không có quấy rầy.

Nói xong chuyện công việc, Lục Tân Nam đột nhiên nói một câu như vậy: "Lão Phó, Sở Tầm điện thoại tới chỗ của mình, hỏi mình cậu đã thích con gái nhà ai, mình không nói, nhưng mình cảm thấy người như Sở Tầm sớm muộn đều sẽ biết, cậu thật sự đối với Sở Tầm không có cảm giác gì!"

"Không có chuyện khác mình cúp máy đây." Phó Kiến Văn âm thanh bình tĩnh.

"Lão Phó, cậu đừng trách mình lắm lời, Sở Tầm cùng cậu đồng sinh cộng tử, so với Tố Tâm càng thích hợp với cậu hơn... Những năm này chúng mình ở cạnh cậu đều thấy rõ! Sở lão gia cũng đã nhận định cậu chính là con rể của nhà ông ta, hơn nữa bà ngoại cậu cũng đặc biệt yêu thích Sở Tầm, cậu nhẫn tâm để bà ngoại cậu buồn sao! Nếu như Tố Tâm cũng thích cậu, mình khẳng định sẽ không có ý kiến, nhưng là cậu móc tim móc phổi ra cho người ta, không chắc người ta đã cảm kích, cô gái kia là đã có người trong lòng rồi..."

Bên trong gian phòng rất yên tĩnh, âm thanh trong điện thoại của Phó Kiến Văn cũng không lớn, Tố Tâm vẫn mơ hồ nghe được...

Sở Tầm!

Ở trong điện thoại, Tố Tâm nghe được cái tên này.

Nhớ ra người liên lạc với Sở Tầm ở trong phòng vệ sinh chắc có lẽ... Lại nghe được Lục Tân Nam trong điện thoại nói nói đồng sinh cộng tử, Tố Tâm có loại dự cảm, Sở Tầm trong miệng của Lục Tân Nam, đại khái chính là giám đốc mới của bọn cô, Sở Tầm.

Mọi người hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhaaa

Bình luận

Truyện đang đọc