CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Nhìn thấy Đoàn Đoàn nhìn mình với ánh mắt hâm mộ, Tiểu Đường Quả có chút khổ não nói: "Nhưng mẹ nói mình rất hay cằn nhằn, tinh lực quá dồi dào, sẽ ảnh hưởng tới giấc ngủ của bà ngoại! Cho nên không cho mình ngủ cùng bà ngoại! Cho nên mình cũng chỉ có thể ngủ cùng mẹ thôi..."

Tiểu Đường Quả đích thật là rất biết nói chuyện, có thể nói rất cẩn thận, rất trơn tru, Đoàn Đoàn có chút ước ao, nhưng Đoàn Đoàn càng ước ao hơn đó chính là được giống như Tiểu Đường Quả, mỗi ngày đều có thể ngủ cùng mẹ!

Mỗi buổi tối đi ngủ, đều là mẹ nằm cạnh nhóc, dỗ nhóc ngủ, nhưng sáng sớm tỉnh lại mẹ lại ngủ cùng với ba ba!

Rõ ràng ba ba lớn như vậy rồi, còn muốn ngủ cùng mẹ, ba ba rất đáng xấu hổ!

Rõ ràng nhóc mới là trẻ con, mẹ hẳn là nên ngủ cùng nhóc mới đúng!

Ba ba đúng là xấu xa!

Đoàn Đoàn nằm nhoài ở trên bàn nhỏ, có chút tức giận.

Tiểu Đường Quả đứng ở cạnh bàn nhỏ, cô nhóc thấy Đoàn Đoàn tức giận rồi, cô nhóc thở hổn hển kéo ghế nhỏ của mình chuyển đến ngồi xuống trước mặt Đoàn Đoàn, nói: "Phó Đoàn Đoàn, cậu có thế để cho ba ba của cậu làm ba ba của mình không!"

Vừa nghe lời này, Đoàn Đoàn lập tức quay đầu sang hướng khác, tiếp tục nằm nhoài xuống bàn, càng tức giận hơn: "Không được!"

Tiểu Đường Quả đứng dậy, lại cộc cộc cộc chạy đến trước mặt Đoàn Đoàn, bi bô thương lượng với Đoàn Đoàn: "Mình có thể để mẹ của mình làm mẹ của cậu!"

Đoàn Đoàn có chút tức giận, đột nhiên ngồi thẳng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp trai ngẩng lên, lớn tiếng nói: "Mình có mẹ!"

Tiểu Đường Quả bị Đoàn Đoàn rống lên cũng không có tức giận, con ngươi đen nhánh sáng sủa của cô nhóc nhìn qua Đoàn Đoàn, suy nghĩ một chút, đột nhiên hai cái tay nhỏ vỗ một cái vào nhau, nụ cười xán lạn nói: "Đoàn Đoàn, hay là chúng ta kết hôn đi! Chúng ta kết hôn... Ba ba và mẹ của cậu sẽ chính là ba ba và mẹ của mình! mẹ của mình cũng sẽ trở thành mẹ của cậu! Chúng ta đều có ba mẹ!"

Kết hôn!

Đoàn Đoàn nghĩ tới ba ba và mẹ cũng kết hôn rồi, sau đó hai người sẽ ở chung một chỗ...

Đoàn Đoàn nhăn mày, suy nghĩ một chút liền cảm thấy Tiểu Đường Quả rất đáng thương, cô nhóc không có ba ba, mình lại có cả ba ba lẫn mẹ!

Ăn ngon có thể chia sẻ, ba ba và mẹ cũng có thể chia sẻ sao!

Đoàn Đoàn cảm thấy vô cùng khổ não.

...

Tại tầng cao nhất của tập đoàn Khải Đức, Phó Kiến Văn cởi âu phục ra, vắt ở trên ghế, tựa vào bàn làm việc, hai tay bỏ túi, khóe môi ngậm một điếu thuốc, nhìn ra bên ngoài cửa sổ đang mưa to như trút nước.

Toàn bộ Thành phố A đều được bao phủ trong mây đen mờ mịt.

Bên trong phòng làm việc, đèn sáng rực rỡ, trên tường, màn hình TV đang phát tin tức về tình hình kinh tế.

Cửa sổ được mước mưa tắm rửa sạch sẽ, trên cửa kính phản chiếu ra gương mặt thâm trầm của Phó Kiến Văn, khóe môi anh ngậm một điếu thuốc lá, khói thuốc tràn ra.

Anh đem điếu thuốc lá dời đi, nghiêng người cầm qua cái gạt tàn thuốc, gạt gạt tàn thuốc... Hai con mắt mịt mờ.

Tối hôm qua lúc anh hỏi Tố Tâm có thể yêu anh giống như yêu Hứa Khai hay không, Tố Tâm không hề trả lời, cho dù suốt đêm hai người đều ở cạnh nhau, ôm nhau ngủ, nhưng trong lúc đó, giữa hai người vẫn là phảng phất có khoảng cách.

Là anh gấp gáp...

Phó Kiến Văn buồn bực hít sâu một hơi thuốc lá, mi tâm nhíu chặt.

Tố Tâm thích Hứa Khai rất nhiều năm, còn anh chỉ cùng với cô có mấy ngày!

Đoạn cảm tình này của anh với Tố Tâm, vừa mới bắt đầu chính là anh không tuân thủ theo quy luật của tự nhiên, mà lại muốn chiếm lấy cô, chặt chẽ giữ cô ở bên người, sau đó chậm rãi bồi dưỡng tình cảm... Đây mới là mục tiêu ban đầu anh đề ra, nhưng tối hôm qua, lời nói của anh quá liều lĩnh, quá sốt ruột rồi.

Tố Tâm như liều thuốc phiện đối với Phó Kiến Văn, giữ lấy càng lâu, càng trở nên nghiện.

Tiếng gõ cửa đã cắt đứt suy nghĩ của Phó Kiến Văn, anh đứng thẳng dậy, đem nửa điếu thuốc lá còn lại dụi tắt ở trong gạt tàn thuốc: "Mời vào..."

Người vào cửa chính là Lục Tân Nam, còn có thư kí bên người của Phó Thanh Tuyền.

*Có ai thấy tiểu Đường Quả và Đoàn Đoàn đáng yêu không nào??? Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhé *

Bình luận

Truyện đang đọc