CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Lương Mộ Lan không thấy Tố Nguyên, cũng bất ngờ hỏi: "Tố Nguyên đâu rồi!"

Đóng cửa xe, Tố Cảnh Toàn mỉm cười mở miệng: "Nói là có chuyện, để trợ lý lái xe từ chỗ ông nội đi rồi, nó bảo là chuyện của công ty, em không cần lo lắng..."

Tố Cảnh Toàn trả lời vấn đề của Lương Mộ Lan, vừa nhìn về phía Tố Tâm: "Tố Tố, theo cha lên lầu, cha có chuyện muốn nói với con..."

Gật gật đầu, Tố Tâm đi sau lưng Tố Cảnh Toàn, lên lầu.

...

Tố Nguyên không đi theo Tố Cảnh Toàn cùng nhau trở lại, người... Lúc này đang ngồi ở bên trong phòng riêng quán cà phê Thiên Uyển.

Bên ngoài phòng riêng, trợ lý của Phó Kiến Văn đùa giỡn với trợ lý của Tố Nguyên: "Anh nói xem hai người cứng rắn như vậy ngồi cùng một chỗ, có đánh nhau hay không!"

Trợ lý của Tố Nguyên cười yếu ớt từ trong túi áo âu phục lấy đi ra hộp thuốc lá, rút ra một điếu thuốc đưa cho trợ lý của Phó Kiến Văn, không che giấu được cười khổ: "Nếu thật sự đánh thật, cậu ngăn cản sếp nhà cậu một chút, nghe nói anh ta đã trải qua huấn luyện chính quy..."

Bên trong phòng...

Tố Nguyên hai chân trùng điệp ngồi ở trên ghế gỗ khắc hoa tinh xảo, khuỷu tay đặt ở tay vịn của ghế, một tay đặt ở trên đầu gối, ngón giữa sương trắng lượn lờ, màu mắt thâm sâu khó lường, khóe môi tràn ra sương trắng, mơ hồ vẽ ra đường viền cương nghị cùng ngũ quan thâm trầm, khí tràng dày nặng.

Phó Kiến Văn an vị đối diện Tố Nguyên, khóe môi cũng ngậm một điếu thuốc lá, con mắt híp lại, liếc nhìn hợp đồng văn kiện trên tay.

Phó Kiến Văn xem xong, khẽ nhếch môi, tiện tay để văn kiện lên trên khay trà, dời đi điếu thuốc lá khỏi khoé môi, cúi người hướng về cái gạt tàn thuốc gạt gạt tàn thuốc: "8% cổ phần của tập đoàn Khải Đức, Tố tổng tạ lễ cũng quá lớn rồi..."

Đường Tranh lén lút sắp xếp chuyện thu mua cổ phần, làm tương đối bí ẩn, ngay cả những người bên cạnh Phó Kiến Văn biết được chuyện này cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Không nghĩ tới Tố Nguyên lại có thể đưa 8% cổ phần của tập đoàn Khải Đức để tạ lễ, trước tiên không nói này 8% cổ phần giá trị bao nhiêu tiền, muốn đem những cổ phần này vững chắc siết chặt trong tay... Nhất định phải tốn rất nhiều sức lực.

Tố Nguyên có thể trong thời gian ngắn như vậy, chú ý cứu cha, ổn định giá cổ phiếu của Tố Thị, lấy thêm đến được 8% cổ phần, quả thực có chút thủ đoạn.

Tố Nguyên cười yếu ớt, nhấc lên ấm trà, tự rót vào chén của mình, ánh mắt ngưng ở trên chén trà màu xanh nhạt, tiếng nói từ từ: "Ân cứu mạng, ắt cần phải báo, thứ này đáng là gì, nhưng ngoại trừ Tố Tâm..."

Trong phòng tràn ngập khói thuốc, an tĩnh đến nỗi cây kim rơi xuống cũng nghe thấy tiếng.

Tố Nguỷen mang theo điếu thuốc lá gác lại trên cái gạt tàn thuốc ở trên bàn trà, tầm mắt nhìn về phía Phó Kiến Văn: "Tôi không biết Tố Tâm đã đi tìm Phó tổng, cũng không biết cô ấy dùng cái gì để đổi lấy những tư liệu kia, nhưng tôi hi vọng... Đều chấm dứt ở đây."

Đầu ngón tay của Tố Nguyên chỉ vào tập tài liệu để ở trên bàn... Cùng Phó Kiến Văn lần trước giúp đỡ là một tập văn kiện, hiện tại cũng là một tập văn kiện, ý đồ sáng tỏ.

Liên quan tới Tố Tâm làm thế nào chiếm được phần tài liệu kia, Tố Nguyên đã từng nghĩ tới chuyện xấu nhất xảy ra...

Không thể phủ nhận, Tố Tâm là một cô gái xinh đẹp, có thể nói là xinh đẹp quá mức, dù cho hết sức thu lại, nhưng cũng không che giấu được hào quang!

Cô gái như vậy rất dễ dàng nhận được sự yêu thích của người khác, hơn nữa Phó Kiến Văn lại là người đã từng thiếu một chút cùng Tố Tâm lĩnh chứng rồi, cho dù bọn họ có cái gì, đều là hợp tình hợp lí.

"Thích Tố Tâm!" Phó Kiến Văn đâm thủng bức tường mỏng, mỉm cười nhìn xem Tố Nguyên.

"Cậu không thích!" Tố Nguyên hỏi ngược lại.

Phó Kiến Văn mặt mày bình tĩnh, tầm mắt thâm trầm ngẩng lên nhìn về hướng Tố Nguyên, vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu: "Như vậy, lời này của Tố tổng, là lấy thân phận gì để hỏi! Anh trai! Hay là... Thân phận khác!"

*Đừng quên bỏ phiếu cho sữa nha *

Bình luận

Truyện đang đọc