ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1258

Kết hôn sớm chút không phải cũng rất tốt đó sao, vì vậy đối với tôi mà nói thì ý kến của ông Phó Vân đây tối rất đồng tình, không có bất kỳ ý kiến nào khác.”

Cố Yên nghe hai vị trường bối nói thì xấu hổ cúi mặt xuống tay nắm chặt Váy.

Trương Tiểu Du nghe đến đây cuối cùng cũng hiểu rõ rồi, bữa tiệc gia đình hôm nay thực chất là ngụy tạo, chuẩn hơn chính là một buổi xem mắt. Người làm bố là Trần Bá Vân cảm thấy rằng con trai đã đến tuổi vì vậy bắt đầu tính đến chuyện hôn nhân đại sự.

Trương Tiểu Du nuốt nước bọt: “Không phải định là ép hôn chứ?

Ông Cố liếc nhìn con gái diệu một cái mìm cười chủ động hỏi: “Phong Sinh, cháu thấy ý kến của chú với bố cháu thế nào?”

Nghe vậy, Trương Tiểu Du cũng đưa ánh mắt sang nhìn người ngồi cạnh, sau khi Trần Phong Sinh nuốt nốt thức ăn trong miệng xuống mới rời đũa hờ hững đáp: “Xin lỗi, bố, chú Cố, có lẽ cháu phải làm hai người thất vọng rồi!, cháu đã kết hôn rồi”

“Cái gì”

Cả bàn người ngồi lúc đó đều bị làm cho chấn động trừ họ.

“Trần Phong Sinh quay nghiêng nửa người không chút do dự dõng dạc giới thiệu: “Đây là vợ cháu, Trương Tiểu Du”

Trương Tiểu Du vừa đưa viên thịt bò vào miệng xém chút là bị mắc nghẹn rồi. từ lúc cô bứơc vảo cửa cô đã có chút minh bạch thì bây giờ cô đã bị vạch trần rồi, bỗng dưng trở thành vật thế thân.

Đây ai nói là đến kiếm cơm, đây là đến để làm vật thế mạng mà.

Trương Tiểu Du không dám ngước đầu lên, chỉ có thể tỉ hí mắt cho anh biết ánh mắt của cô.

‘rần Phong Sinh hoàn tòan làm ngơ ánh mắt đó của cô, tự mãn nhếch môi nói lại lời cô: “Hiểu là sự hiểu biết trong gia đình, Du trong Du hoài. Cũng không có người lạ, mọi người gọi cô ấy là Cá Nhỏ là được rồi”

Trên bàn ăn bỗng lặng đi trong chốc lát, ngay cả những người phục vụ ngoài cửa cũng không dám thở to. Tỉnh thế này đã vượt qua khả năng dự trù rồi.

Cố Yên mơ màng đúng dậy khỏi ghế, chỉ thẳng vào Trương Tiểu Du: “Tôi nhớ ra rồi, tôi đã từng gặp cô, lần trước ở yến hội cô chỉnh là bạn nhảy của anh Phong Sinh, thật dáng ghét quá đi, hai người kết hôn rồi, vậy tôi gá đi thế nào.

đây, tôi không ăn nữa”

Nói xong tức giận hất váy rời khỏi nhà hàng ‘Vẻ mặt kinh ngạc của Ông Cố còn chưa hết tạm thời không thể hiểu nổi nhìn theo cô con gái vừa chạy ra ngoài, chỉ kịp nói với Trần Bá Vân bữa khác.

hẹn gặp rồi vội vàng đuối theo con gái thật đúng là bữa ăn đoàn viên,không đợi thức ăn lên, tất cả thực khách đều bỏ chạy cả rồi. Nét mặt Trần Bá Vân trông rất khó coi, đặt mạnh chén rượu xuống bàn lườm con trai, bất mãn đứng dậy đưởi theo khách.bà Tân thấy vậy cũng liền vội vàng chạy theo sau.

Nhà hàng trở nên vâng teo chỉ còn lại hai anh em Trần Phong Sinh, Trần Hoài Nam và Trương Tiểu Du.

Trần Hoài Nam nhìn Trần Phong Sinh rnang ly rượu vang lên hướng về phía Phong Sinh: “Cậu được đấy”

Trần Phong Sinh lười biếng giãn lông mày,phụ họa cảm xúc, sau đó cầm lại đôi đũa đặt vào tay Cá Nhỏ nói: “Tiếp tục ăn thôi”

Trương Tiểu Du: “…”

cuối cùng thì bố con nhà họ Cố cũng gặp nhau và đi về rồi Bố Trần tiễn khách xong thì cũng đi thẳng lên gác, còn bà Trần thì do cơ thể không khỏe nên được Trần Hoài Nam dìu vào phòng nghỉ ngơi. Còn hai người họ mắt tròn mắt dẹt nhìn theo.

Trương Tiểu Du có thể nhìn ra, mặc dù cùng cha khác mẹ nhưng an hem Phong Sinh rất hòa thuận, cô nghiêng đầu suy nghĩ: “Câm Thú, có phải trên anh còn có một người anh trai nữa đúng không?”

“Ừ! Trần Phong Sinh gật đầu: “Anh cả làm quân nhân cũng chạc chạc tuổi anh hai, thường thì anh ấy ở trong đơn vị bộ đội, công việc khá là bận rộn, đây cũng là lý do anh ấy không xuất hiện trong bữa tiệc hôm nay”

“Bọn họ đều lập gia đình rồi sao?“ Trương Tiểu Du hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc