ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1507

“Bốn năm trước chúng ta dùng hợp đồng hôn nhân tiến vào hôn nhân, hiện tại nếu cuộc hôn nhân hợp đồng này đã kết thúc, em không muốn giảm lên vết xe đổ lần nữa, lại càng không muốn vì con con..” Trương Tiếu Du chăm chú nhìn anh, nhếch khóe miệng nói: “Cầm Thú, chúng ta bắt đầu lại lần nữa có được không?”

Cô mềm giọng nói, giọng nói mềm mại như chảy ra nước.

Trần Phong Sinh nắm chặt tay cô, gật đầu: “Được!”

Lúc thốt ra chữ này, Trương Tiểu Du bị anh nhẹ nhàng ôm vào trong ngực.

Ngoài cảm nhận được lồng ngực rắn chắc của anh, cô còn có thể nghe tiếng tim đập của anh gần sát bên tai, đỉnh đầu bị lòng bàn tay nhẹ nhàng võ về, không gian giống như dừng lại ở khoảnh khắc này, đây đó chỉ còn lại tiếng hít thở.

Trương Tiểu Du đang nín thở thầm nhẩm đếm nhịp tim anh, bỗng nghe thấy anh thấp giọng nghiến răng nói ra mấy chữ: “Trốn được hòa thượng cũng không trốn được miếu, trong bụng em có con của anh, anh sẽ không cho em có cơ hội rời khỏi anh nữa!”

Cô trợn tròn mắt.

Vì ham ngủ nên buổi chiều sau khi ngủ một giấc cô cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh, chờ sau khi Trương Tiểu Du tỉnh lại thì sắc trời cũng đã tối rồi.

Lúc cô ăn xong cơm tối ngồi ở trong phòng khách xem phim truyền hình, liền nghe thấy Trần Phong Sinh trong phòng tắm gọi cô.

Trương Tiểu Du thấy anh gọi rất vội, điều khiển từ xa trong tay còn chưa đặt xuống đã đứng dậy vội vàng chạy tới: “Sao vậy?”

“Cá Vàng Nhỏ, em vào đây một chút!”

Cách cửa phòng tắm, Trần Phong Sinh ở bên trong nói vọng ra ngoài Trương Tiểu Du nhíu mày: “Anh muốn làm gì?”

“Em cứ vào đây đi!” Trần Phong Sinh chỉ lặp lại.

Trương Tiểu Du hé miệng, do dự đứng ở cửa.

Dưới ánh đèn cửa kính bị phủ thêm một tầng hơi nước, mờ mờ ảo ảo căn bản không thấy rõ tình huống bên trong là gì, đang lúc do dự có nên vào hay không, chỉ nghe thấy bịch một tiếng ở bên trong.

Trương Tiểu Du nhất thời không dám trì hoãn, kéo cửa phòng tắm ra đi vào xem thử.

Chờ đến khi cô thấy rõ tình huống bên trong mới phát hiện, tiếng động vừa rồi chỉ là chai sữa tắm rơi từ trên giá xuống, hơn nữa cô vô cùng nghỉ ngờ, là Trần Phong Sinh cố ý khiến nó rơi xuống.

Bên trong hơi nước lượn lờ, Trương Tiểu Du đi vào không lâu đã cảm thấy có chút nóng khiến hơi thở cô cũng hơi chậm lại.

Quần áo trên người Trần Phong Sinh đã được cởi s@ch bỏ vào trong giỏ, trên người anh chỉ mặc mỗi cái quần tam giác mỏng dính, trần trưồng đứng ở dưới vòi hoa sen, nếu không phải cô biết nơi này là phòng tắm nhà mình, chính cô cũng sẽ nghĩ có phải mình đi nhầm vào phim trường điện ảnh nào rồi hay không!

Tâm mắt rời khỏi người anh, Trương Tiểu Du cố gắng trấn định hỏi: “Rốt cuộc anh bảo em vào làm gì Trần Phong Sinh miễn cưỡng vươn ra tay trái bị thương của anh, đúng lý hợp tình nói: “Trên tay anh có vết thương sợ bị uốn ván, không thể đụng vào nước, em tắm giúp anh đi!

Tắm rửa?

Trương Tiểu Du giật giật khóe miệng: “Không phải anh nói chỉ là vết thương nhỏ thôi sao…

Cô đã dùng băng gạc băng lại rồi, tuy không thể chạm vào nước, nhưng anh cũng đâu có thuận tay trái!

Trần Phong Sinh chỉ nhíu mày, nghiêm túc nói: “Là một bác bác sĩ cực kỳ trách nhiệm, anh nói cho em biết, cho dù chỉ là một vết thương nhỏ cũng rất dễ có thể bị uốn ván nhiễm trùng, thậm chí còn có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng hơn! Rốt cuộc thì em có giúp anh hay không, hay là muốn khiến cho vết thương của anh càng lúc càng nghiêm trọng hơn?”

Trương Tiểu Du cản răng: “… Em giúp!”

Nói cách khác, cô sợ anh nếu còn tiếp tục nói nữ có khi đầu ngón tay anh cũng bị đứt luôn rồi!

Thấy anh nâng tay phải đến thắt lưng săn chắc, cô vội mở miệng bổ sung thêm một câu: “Nhưng em có điều kiện, anh không thể cởi qu@n lót ral”

Trần Phong Sinh nghe vậy, nhíu mày không nói gì.

Hít sâu một hơi, Trương Tiểu Du đi đến trước mặt anh mới đứng lại, cô cầm vòi hoa sen lên, cố gắng mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm Trong phòng tắm vang lên tiếng nước róc rách.

Bình luận

Truyện đang đọc