ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1294

Khóe miệng Trần Phong Sinh giật một cái “Có thu thật à?” Trương Tiểu Du thấy thế, vội vã truy hỏi.

Cơ bắp Trần Phong Sinh nổi lên, tức giận hung hãn xoa đầu cô ấy hai cái “Thu cái gì mà thu, anh mà là thứ người làm ra chuyện đỏ sao! Trừ tiền lương và tiền thưởng từ bệnh viện, anh có cố phần trong công ty của mấy người bạn, mỗi năm đều có tiền hoa hồng cố định!”

Trương Tiểu Du thở phảo nhẹ nhõm, mím môi một cái, vẫn không nhịn được nói: “Cầm Thú, cảm ơn anh!”

Trần Phong Sinh đung đưa hai chân, cặp mắt hoa đào liếc nhìn cô ấy, khóe miệng cong cong đầy tà khí: “Nếu muốn cảm ơn anh, thì kêu chồng một chút nghe thử!”

Trương Tiểu Du sửng sốt, đờ đẫn ở đó.

Cũng may lúc này cô nhỉ bưng ly trà từ phòng bếp đi ra, cười ha hả giải vây: “Phong Sinh, con nếm thử một chút, đây là trà Phổ Nhĩ của năm nay! Bạn học.

của dượng con đi phương Nam gửi về cho anh ấy, người thường đến sẽ không lấy ra đâu!”

“Cảm ơn cô nhỏ!” Trân Phong Sinh đưa hai tay nhận lấy.

Người cô còn đặc biệt cắt một mâm trái cây, thiếu chút nữa là đặt nó lên bàn uống trà nhỏ.

‘Đều nói là bố mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng hài lòng, lời này quả thật không sai tí nào, từ ngày nuôi nấng Trương Tiểu Du, người cô cứ vậy mà coi cô.

cháu ngoại này thành con gái mình, hôm nay cũng coi như một nửa là mẹ rồi, nên cảm giác gả con gái đầy sung sướng kia cũng đã chân thật cảm nhận được.

Người cô dùng giọng hết sức yêu thương nói: “Phong Sinh, con thích ăn thứ 9), đợi một hồi cô tự tay xuống bếp làm cho con!”

Trần Phong Sinh cong môi, nụ cười cũng đúng lúc quay về: “Cô nhỏ, con không kén ăn đâu, con cũng sẽ làm mấy thứ đơn giản, có thể phụ giúp cô một tay”

“Tốt lắm!” Người cô vui vẻ đến mức cười lộ nếp nhăn.

Từ việc bán thận vào buổi sáng đến việc trả tiền cho từng gia đình, nửa ngày ngắn ngửi trôi qua sau khi công việc bộn bề, đến khi bữa ăn chuẩn bị xong thì đã là buối chiều, trong không khí đầy mùi khói dầu, Trương Tiếu Du ở nơi cách phòng bếp cánh cửa sổ bằng kính là đã có thể thấy Trần Phong Sinh khế cong môi, hừng hực như uống máu gà cùng với người cô đứng trước bếp lò.

Bữa ăn rất náo nhiệt, một bàn đầy thức ăn, gần bằng với bàn ăn đón giao thừa. Nhà họ Chu là nhà có phong cách khá cũ, hơn nữa phòng cũng không tệ, mỗi lần ăn cơm là sẽ mang bản ăn ra đặt ở phòng khách.

Bàn ấn hình tròn không lớn, hôm nay nhiều thêm một người, ngược lại có vẻ hơi chật chộ Trần Hiểu Du từ khi trở lại trấn cũng đã hai ngày, bợi vì bị mây đen của chuyện đồi nợ bao phủ, mỗi người cũng mặt mày ủ ê tâm sự nặng nề, đến mức không ai muốn ăn cơm, phần lớn đều là đi ngâm mỳ gói ăn đối phó cầm chừng.

Hôm nay như buông được gánh nặng, đối mặt với nhiều thức ăn ngon như thế, ngón tay không khỏi cử động mạnh, tính cách dượng thật thà, không quá rahf chuyện tiếp đãi, lúc này cũng chía ra rót hai ly rượu đây nhiệt tình đưa tới “Phong Sinh, tới nào, cùng với dượng uống một ly! Ly rượu này để dượng kính con, giống như con nói vậy, bây giờ chúng ta là người một nhà, quá nhiều lời khách sáo cũng không nên nói, đều nâm ở trong rượu này đi thôi! Dượng nói xong, còn tiến đến gần tai anh ấy nhỏ giọng nói: “Bình thường cô của con quản chặt lắm, thừa dịp con tới, dượng cũng uống thêm hai ly cho đỡ thèm!”

“Dượng, hay là con kính dượng!” Hai tay Trần Phong Sinh nâng ly.

Em họ Chu Thị Linh trong miệng cần cánh gà, cũng vội vàng bưng ly lên: “Anh rể, em cũng uống một ly với anh, lấy nước trái cây thay rượu nhé!”

Trương Tiểu Du nhìn trên mặt người nhà đều mang nụ cười, có thế thấy được, Trần Phong Sinh dù tiếp xúc với ai cũng đều rất phù hợp, mặc dù trong.

lòng cô ấy hậm hực răng anh ấy đang diễn, nhưng mà ở nhà hình như đã lâu chưa từng náo nhiệt đến vậy!

Cụng ly rồi nhấp một hớp bia, dạ dày hình như cũng đã nóng lên.

Bữa cơm này ăn rất lâu, lúc kết thúc, sắc trời bến ngoài cũng đã tối, Trương Tiểu Du liếc nhìn đồng hồ trên tường, cau mày nói: “Câm Thú, anh uống nhiều rượu như thế, sao lái xe về Băng Thành được!”

Không giống như sống trong thành phố, chỉ cần hỏi giá, hơn nữa còn một đoan đường cao tốc dài như thế.

Bình luận

Truyện đang đọc