ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 730

Đậu Đậu không chờ kịp mà không ngừng đảo quanh bên người cô: “Ngọc Anh, có thể xuất phát rồi chứ a?”

Theo nhiệt độ không khi lên cao, càng ngày càng nóng, hôm nay cô dự định dẫn Đậu Đậu đi bể bơi, vừa nghe được đi bơi, Đậu Đậu liền vui sướng không thôi, ăn cơm trưa xong thì không thể chờ đợi được mà nhảy nhót.

“Ừm!” Lam Ngọc Anh cười gật đầu.

Năm Đậu Đậu đi ra khỏi biệt thự, cậu bé rõ ràng rất vui sướng hai con mắt lấp lánh, ngồi yên trên ghế ngồi, hai chân nhỏ không ngừng lắc lư.

Chủ Lý vừa vội vàng đem hành lý ra khỏi biệt thự không bao lâu thì đột nhiên điện thoại của Lam Ngọc Anh vang lên.

Nhìn tin nhắn trên màn hình báo, cô run lên cười tiếp nhận: “Alo, sao vậy Diệp Tấn?”

Chú Lý đã có 30 năm kinh nghiệm lái xe, vì thế khi đạp chân phanh cực kỳ ổn định.

Chiếc MescedesBenz đỗ ở lối vào bể bơi, Lam Ngọc Anh ôm Đậu Đậu đang ngồi trên ghế an toàn xuống, sau đó nắm tay cậu bé đi vào bên trong, sau khi đi qua cửa kính cảm ứng, liền nhìn thấy Diệp Tấn đang cầm túi bơi đứng ở quầy lễ tân ở phía xa.

Hình như anh ấy cũng mới đến không bao lâu, đưa tay đẩy gọng kính lên, nhìn cô vẫy tay cười.

Trên đường đến đây, Lam Ngọc Anh nhận được điện thoại của Diệp Tấn, anh ấy muốn hẹn cô ra gặp mặt, cô nói cô phải đưa Đậu Đậu đi bơi, Diệp Tấn nghe thấy vậy thì tỏ ý bản thân anh cũng lâu rồi không vận động, vừa hay có thể đi cùng với cô.

Sau lần gặp mặt ở công viên câu cá lần trước, Diệp Tấn tạm thời quyết định rời đi, sau đó hai người chưa từng gặp lại, đây cũng là lí do cô không từ chối anh.

Đậu Đậu cũng nhìn thấy Diệp Tấn, đôi mắt đen to tròn như quả nho đảo qua đảo lại.

Cậu bé cũng đã nhớ ra lần gặp mặt ở công viên câu cá, lời nói của Hoàng Trường Minh vẫn còn văng vẳng bên tai: Lẽ nào con muốn chủ Diệp cướp mất Ngọc Anh?

Nghĩ đến đây, Đậu Đậu lập tức lo lắng đưa tay sờ túi.

Lam Ngọc Anh tiếp tục bước đến phía trước, lúc cô chuẩn bị đến trước mặt Diệp Tấn, liền cảm thấy cánh tay mình bị ai đó kéo xuống, cô cúi đầu thì thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Đậu Đậu đang nhìn mình, đáng yêu hỏi: “Ngọc Anh, con nhớ ba ba rồi, có thể gọi điện cho ba ba được không?”

Thật sốt ruột!

Bé cưng quên mang theo điện thoại rồi.

Lam Ngọc Anh nghiêm túc gật đầu: “Đương nhiên là được rồi!”

Cô lấy điện thoại ra, bấm gọi vào số anh rồi đưa cho cậu bé, Đậu Đậu cầm lấy điện thoại rồi quay lưng lại.

Sau khi Lam Ngọc Anh và Diệp Tấn thanh toán xong tiền đặt cọc và lấy chìa khóa tủ, Đậu Đậu cũng đã kết thúc cuộc điện thoại thần bí, ngoan ngoãn trả lại điện thoại cho cô.

Cô cau mày, nhưng cũng không hỏi nhiều, cùng nhau đi vào phòng thay đồ.

Lam Ngọc Anh thay một bộ đồ bơi một mảnh khá kín đáo, mặc dù ở những nơi như bể bơi, cô cũng không quen ăn mặc quá hở hang.

Phần mái phía trên bể bơi được thiết kế bằng kính mờ ánh mặt trời chiếu xuống, vừa rồi cô đã đưa tay kiểm tra nhiệt độ của nước, nước trong bể trong xanh không hề lạnh chút nào.

Mặc dù không phải cuối tuần, nhưng do thời tiết mà có không ít người đến bơi, đặc biệt là những người trẻ tuổi, rất nhiều cô gái trẻ mặc đồ bơi ba mảnh đang ngồi trên ghế cạnh hồ bơi cười nói vui vẻ.

Bình luận

Truyện đang đọc