ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1732

‘Vừa nghĩ đến hình ảnh bị anh ép hôn thì cô lại cảm thấy xấu hổ, lỗ tai nóng bừng, điện thoại đột nhiên vang lên kéo cô ra khỏi suy nghĩ xấu hổ, nhìn thấy.

trên màn hình hiển thị ba chữ “Dịch Kỳ Nhiên”, cô nuốt nước bọt rồi nghe.

“Alo, Kỳ Nhiên?”

Trong đường dây, giọng nói ôn hòa của Dịch Kỳ Nhiên truyền đến: “Cá nhỏ, anh về đến nhà rồi, thấy em không trả lời tin nhắn anh còn tưởng rãng em ngủ rồi”

“Xin Trương Tiểu Du lúc này mới nhớ đến lúc tách ra đã từng nói về tin, cô nhìn màn hình, quả nhiên có hiến thị tin nhắn chưa đọc, cô cẩn môi lỗi anh, em không nhìn th Một tiếng xin lỗi này dường như không chỉ đơn giản ám chỉ không nhìn thấy tin nhắn.

Trong lòng cô cảm thấy rất áy náy, bởi vì Trần Phong Sinh ép hôn cô khiến cô bực bội nhưng lúc bị hôn trái tìm cô lại không kìm chế được mà thấy rung động, điều này khiến cô cảm thấy cực kỳ có lỗi với chồng chưa cưới của mình.

Dịch Kỳ Nhiên cười rất ôn hòa, cũng không trách cô, tiếp tục hỏi cô: “Cá nhỏ, ngày mai chúng ta đi hẹn hò nhé?”

Trương Tiểu Du kéo tâm trạng đang bị ảnh hưởng của mình lại, gật đầu đồng ý: “Được, đi xem phim đi, em lâu rồi chưa đi xem phim, chắc có phim mới ra gần đây!”

Dịch Kỳ Nhiên nghe xong rất vui vẻ nói: “Cứ để cho anh, đợi lát nữa anh xem suất chiếu ngày mai, rồi quyết định mua vé, sáng mai anh đi cùng mẹ lên chùa thắp hương, buối chiều anh sẽ đón em nhé!”

“Kỳ Nhiên, vậy ngày mai chúng ta gặp!” Trương Tiểu Du khẽ cười nói Cúp máy, cô thở sâu, lại giơ tay lên chùi miệng rồi xốc chăn lên chui vào.

Buổi chiều ngày hôm sau, xe của Dịch Kỳ Nhiên đúng giờ dừng lại ở dưới lầu, Trương Tiểu Du thay quần áo đi xuống lầu, lúc hai người chuẩn bị cùng nhau ngồi lên xe rời đi thì có tiếng còi xe đột nhiên vang lên.

“Phạch… phạch..”

Bởi vì phía sau lưng có âm thanh vang lên khiến hai người không hẹn mà cùng quay đầu lại nhìn.

Phía sau xuất hiện một chiếc xe Cayenne màu đen chậm rãi chạy đến đậu ở bên cạnh chiếc BMW, cửa ghế lái mở ra, một người đàn ông cao to bước ra từ chiếc xe.

Trần Phong Sinh mặc một chiếc áo sơ mi màu xám than cùng với chiếc quần tây cùng màu giản dị, ống tay áo xản lên trên khuỷu tay, cả người anh tựa lên chiếc xe, những tia nắng chiếu lên anh trông đẹp trai đến lạ thường, lúc đấy, anh cũng nhìn về phía bọn họ.

Chính xác mà nói là nhìn về phía cô: “Cá vàng nhỏ.”

Trương Tiểu Du nghe thấy anh gọi mình, cô theo bản năng lùi lại nửa bước, rồi cười với anh.

Chuyện tối hôm qua cô vẫn nhớ nên ánh mắt nhìn về phía anh có xen lẫn chút giận dỗi, nhưng cũng không muốn đổ vì anh uống nhiều rượu. Ở đây lại còn có chồng sắp cưới của cô Dịch Kỳ Nhiên gây thêm chuyện cũng không tốt, cô chỉ có thể nén giận xem như chưa xảy ra chuyện gì cả.

Dịch Kỳ Nhiên nhìn anh, chủ động lịch sự hỏi: “Anh Phong Sinh, anh có chuyện gì sao?”

“Có chuyện” Trần Phong Sinh đáp.

“Có chuyện gì vậy? Trương Tiểu Du nhíu mày.

Trần Phong Sinh không trả lời ngay mà nhìn lướt qua hai người bọn họ: “Hai người đang ra ngoài hẹn hò sao?”

“Tôi cùng cá nhỏ định đi xem phim cùng với nhau” Dịch Kỳ Nhiên cũng chẳng kiêng dè gì mà trả lời “Sao không đúng lúc như vậy” Trần Phong Sinh khẽ nói nhỏ “Sao vậy?” Dịch Kỳ Nhiên khó hiểu.

Trần Phong Sinh lại nâng cặp mắt đào hoa lên một lần nữa, lại nhìn vào đôi môi mọng nước của Trương Tiểu Du nói: “Cá vàng nhỏ, anh định nhờ em đi đến một nơi giúp anh”

“Hiện tại em không có thời gian” Trương Tiếu Du nói thẳng “Hôm nạy là sinh nhật của bà ngoại” Trần Phong Sinh nhẹ giọng thì thầm Trương Tiếu Du khẽ thở ra, thần sắc cũng dịu đi không ít: “… Sinh nhật bà ngoại á?”

Bình luận

Truyện đang đọc