ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1433

“Chuyện tôi nói lần trước đó, cô còn nhớ rõ không?” Tô Yến dừng một chút, ếp tục nói: “Buổi tối chủ nhật nếu không có việc gì, chúng ta cùng ăn một bữa cơm nhé, còn có cả đối tượng xem mắt tôi đang hẹn hò nữa! Cô cứ coi như đến giúp tôi trấn cửa ải đi!”

Trương Tiểu Du gật đầu: “Được!”

Tô Yến cười, giục cô nói: “Đừng có ngẩn người nữa! Mau đưa bản thảo sửa xong đây, còn có tiếng nữa là tan làm rồi, nếu không tổng biên lại nổi nóng bây giờ”

Hai người không lén nói chuyện nữa, ai nấy đều chuyên chú làm việc.

Sau khi tan tầm Trương Tiếu Du về tới nhà, trong phòng chỉ có mình cô, không biết cô bạn thân Lam Ngọc Anh đã đi đâu, đến bây giờ còn chưa trở lại, cô lại nhìn lịch ngày đặt trên cửa sổ đến thất thần.

Do dự không biết có nên nhắn một tin chúc mừng hay không…

Hôm trước ở trong quán coffee, nhưng lời Ngô Huỳnh Đông nói còn vang, vọng ở bên tai, tuy những chuyện này đối với Trần Phong Sinh Tân chỉ như một chuyện tiện tay làm, nhưng cũng là nế tình bọn họ đã từng là vợ chồng, dù sao cô cũng nên cảm ơn anh.

Hơn nữa mặc dù bọn họ đã ly hôn, nhưng vợ trước nhắn tin chúc mừng sinh nhật chồng trước cũng là một chuyện bình thường đúng không?

Trương Tiểu Du làm tổ ở trên ghế sofa ôm di động, bốn chữ “Sinh nhật vui vẻ” được xóa đi viết lại rất nhiều lần, đương lúc cô cứ phân văn mãi không biết có nên gửi đi hay không thì tiếng chuông đột nhiên vang lên, trên màn hình điện thoại hiến thị hai chữ “Cầm Thứ”.

Cô bị dọa sợ, điện thoại cũng rơi xuống đất Sau khi nhặt lên, Trương Tiểu Du hít sâu một hơi rồi mới chậm chạp ấn nút nghe đặt ở bên tai: “A lô?”

Bên kia điện thoại, tiếng nói trầm thấp lười biếng mang theo chút sâu xa của Trần Phong Sinh truyền đến: “Cá Vàng Nhỏ, hôm nay là sinh nhật anh!”

Trương Tiểu Du ra vẻ trấn định đáp lại “Em quên rồi sao ?“ Giọng điệu Trần Phong Sinh có chút không vui.

Trương Tiểu Du không trả lời, chỉ nói quanh co nói: “… Vậy chúc anh sinh nhật vui vét”

Ngay sau đó, cô nghe thấy Trần Phong Sinh ném ra một câu: “Loại lời này em không biết là gặp mặt trực tiếp nói sẽ càng thêm có thành ý hơn sao?”

Trương Tiểu Du nhíu mày, không hiểu những lời này của anh là có ý gì ‘Sững sờ cuộc trò chuyện đã bị anh cát đứt, đương lúc cô chẳng hiểu gì cả, đột nhiên thấy chỗ huyền quan đến tiếng động, có tiếng chia khóa mở cửa vang lên, sau đó, cửa chống trộm bị người ta kéo ra.

Trương Tiểu Du kinh ngạc mở to hai mắt.

Một bóng dáng cao ngất nhanh chóng xuất hiện trong tâm mắt của cô, ngón tay cầm chia khóa còn đang kẹp điếu thuốc, theo động tác rít thuốc rồi nhả ra của anh, khói trắng đang tỏa ra bốn phía Mượn ánh trời chiều chiếu vào từ bên cửa số sát đất, một làn khói trắng lượn lờ giống như tiên cảnh, mà đường nét gương mặt người đàn ông cũng cảng trở nên quyến rũ hơn.

Trương Tiểu Du đứng bật dậy từ trên ghế sofa, chỉ vào anh nói: “Cầm Thú, anh –”

Cô thiếu chút nữa đã quên, anh cũng có chìa khóa nhà!

Trần Phong Sinh cúi người, ngựa quen đường cũ tìm được đôi dép lê cho nam giới đặt ở trong tủ giầy, sau khi lấy ra xỏ vào, anh ngẩng đầu thấy cô vẫn mở to hai mắt nhìn mình chấm chăm thì nhíu mày miễn cưỡng hỏi: “Không chào đón anh thế sao?”

“Anh tới làm gì!” Trương Tiếu Du vội nuốt nước miếng, ‘rần Phong Sinh không có ý trả lời câu hỏi của cô, anh cứ ngậm điếu thuốc, nghênh ngang tiến vào trong phòng khách, sau đó lại đi đến phòng ngủ, tiếp đó là đến phòng làm việc đối diện nhất thời bị đối thành phòng cho khách, cùng với nhà ăn và phòng bếp, thậm chí đến cả nhà tâm anh cũng đều đi hết một lượt.

Bình luận

Truyện đang đọc