ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 748

“Tôi đồng ý với các anh, sẽ không báo cảnh sát, muốn bao nhiêu tiền cũng được, tuyệt đối đừng làm chuyện bậy ba!”

Lam Ngọc Anh biết rằng, lúc này không phải là lúc ngang bướng, có thể hạ mình cầu xin như nào thì cầu xin như thế.

Tên mặt thẹo lại không hề bị lay động, hơn nữa rất khinh thường, cười khuẩy: “Nhận tiền của người, trừ tai họa cho người, có hiểu không?”

Càng huống hồ, chủ thuê còn nói, nếu đối phương đề nghị đưa ra tiền bạc, thì sẽ trả gấp đôi, vì vậy nhất định phải xử lý xong.

“Anh ơi, vậy tôi phải làm thế nào?”

“Đợi tôi gọi điện thoại!”

Tên lùn nói xong, móc điện thoại ra, rất nhanh bấm vào số điện thoại, sau khi kết nối được, thì nhìn cô ấy một cái rồi nói: “Tôi đã bắt được cô ta rồi, tiếp theo, tôi nên làm gì nữa? Trời đã tối rồi, chuyện gì cũng có thể dễ dàng hành động, đưa ra chỉ thị, muốn giết muốn róc thịt?”

Đường dây bên kia dừng một chút, sau đó truyền lại tiếng nói của một người phụ nữ trung tuổi, ngữ khí hung hãn: “Không cần giết cô ta, để cô ta sống là được, nhưng các người thay nhau hiếp cô ta cho tôi!”

“Không thành vấn đề!”

Lam Ngọc Anh không biết đối phương nói cái gì, chỉ nghe thấy bốn chữ này từ miệng của người đàn ông thấp bé kia.

Ngay lập tức, anh ta quay qua trộm nhìn cô cười hai tiếng.

Lam Ngọc Anh giống như rơi vào hầm băng, không hiểu sao cô bỗng có một dự cảm không lành, vừa rồi đề nghị đưa tiền cho bọn chúng, bao nhiêu cũng được, cô chắc chắn Hoàng Trường Minh sẽ không để ý, nhưng hình như đối phương khinh thường, hơn nữa sau khi tắt điện thoại, ánh mắt nhìn về cô rất….

Không cần tiền, chẳng lẽ lại muốn…

Lam Ngọc Anh quả thực không dám nghĩ thêm, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, cô tuyệt đối không cách nào đối mặt với Hoàng Trường Minh lần nữa.

Mà nhiều chuyện xảy ra như vậy, bạn càng sợ điều gì thì điều đó sẽ đến, điều mà cô lo lắng nhất đã xảy ra. Người đàn ông thấp bé cất điện thoại vào túi, bước đến bàn chào hỏi ba người đàn ông đang uống bia, lần lượt đặt chai xuống, đi về phía cô.

Đầu lưỡi của Lam Ngọc Anh đã run rẩy, ngẩng đầu kinh hãi nhìn lên.

Sắc trời bên ngoài dần tối, kho hàng lớn như vậy chỉ treo hai ba bóng đèn, nguồn sáng lờ mờ lung lay, cực kỳ giống hiện trường thảm sát trong phim kinh dị, mà năm người đàn ông đang vây quanh cô đều nhìn với ý đồ xấu.

Bọn chúng liếc mắt nhau trao đổi, lập tức có hai người cùng lúc cởi áo ra.

Những hình xăm trên cánh tay, thậm chí còn là hình xăm lớn, trông càng thêm dữ tợn.

Người đàn ông hung hãn xoa xoa tay, cười xấu xa: “Haha, cô nói xem chúng tôi muốn làm gì?”

“Các người..”

Sống lưng Lam Ngọc Anh lạnh toát.

Bởi vì cô nhìn thấy trong mắt kẻ đối diện hiện lên tia đỏ, hơn nữa có nhiều người như vậy, cũng không hẳn chỉ đơn giản là dâm loạn.

Rất nhiều chuyện như vậy đã xảy ra trên các tin tức truyền thông, lúc cô xem được cũng chưa từng nghĩ đến, có một ngày sẽ xảy ra với chính mình, cô cũng không biết những người phụ nữ đó trải qua như thế nào, xen lẫn run rẩy cùng sợ hãi, nỗi sợ đè nén trong tim.

Lam Ngọc Anh nghe thấy tiếng răng của mình lập cập run lên, nói năng lộn xộn: “Đừng mà! Tôi van xin các người, đừng mà được không.

Bình luận

Truyện đang đọc