ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 920

Ngoài cảm giác ngại ngùng, trong lòng càng thêm ngọt ngào.

Cô rất hiếm khi mặc những trang phục như thế này, nếu không lâm thì cô chỉ mặc nó một lần khi cả hai làm tình với nhau bốn năm trước.

Khi cô nghe những lời của anh, tai cô bỗng nhiên bỏng rát.

Bước chân của Hoàng Trường Minh đã tới bên cạnh cô rồi, bản tay to áp vào lưng cô rồi trượt xuống eo, xúc cảm dưới lòng bàn tay khiến anh khẽ siết lại. Nhất là khi ánh mắt cô nhìn qua càng giống như một bàn tay nhỏ đang cào lấy trái tìm của anh. Lúc này anh thực sự chỉ có một suy nghĩ, anh muốn xé chiếc đó váy ra từng mảnh, cũng muốn xé cô ra thành từng mảnh.

Lam Ngọc Anh cảm thấy vải bị xoắn trong đầu ngón tay, cô vội vàng trốn sang một bên, sợ rằng anh sẽ thật sự làm theo lời anh nói, muốn xé rách chiếc Váy này ra: “Đừng có loạn! Nếu thật sự j rách, thì em sẽ không có váy để mặc đâu?

Giọng nói của Hoàng Trường Minh càng thêm khàn khản: “Vậy thì cởi ra mặc lại, e rằng anh thật sự không tự chủ được!”

Anh không sợ chiếc váy này bị xé rách vì anh thật sự có thể mua lại nó. Chủ yếu là do bác sĩ đặc biệt chỉ định rắng cơ thể cô vẫn chưa thể chịu đựng được những bài tập vất vả, và sẽ chỉ có bản thân anh là người chịu đựng nếu chuyện này tiếp tục diễn ra.

“Ừm, vậy cởi ra đi?” Lam Ngọc Anh chớp mắt.

Hoàng Trường Minh hít sâu một hơi Tiểu tiên nữ này!

Chỉ cần cởi ra không phải là cố ý khiêu khích anh sao?

“Mặc đồ ngủ vào!” Anh nghiến răng nói.

Lam Ngọc Anh giả vờ đột nhiên nhận ra: “ÔI”

‘Sau khi thay đồ ngủ và ra khỏi phòng thay đô, cô chạy tới phòng tắm thì đã thấy đang sáng đèn. Mỗi khi nhìn thấy dục vọng cùng bất mãn của anh, Lam Ngọc Anh đều không khỏi muốn trêu chọc anh, nhưng cô cũng không dám đi quá xa, nếu không sẽ có ngày chịu không nối hậu quả Vào tối thứ sáu, Hoàng Trường Minh đích thân lái xe đưa cô đến khách sạn nơi tổ chức yến tiệc.

Tiếng tăm của nhà họ Lê rất lớn, họ đã bao toàn bộ tầng cao nhất của khách sạn. Xe hơi sang trọng đều đậu ở bên ngoài, bình thường nhà họ Hoàng được mời đến bữa tiệc này nhưng vì hôn lê của hai nhà mà nhà họ Hoàng đã bị hủy bỏ. Hoàng Kiến Phong sẽ cảm thấy không thích hợp cho nên chỉ có Hoàng Trường Minh thay mặt tham dự sự kiện mà thôi Lam Ngọc Anh biết rằng anh tất nhiên không thể đến, nhưng vẫn muốn đi cùng với anh.

Cửa xe vừa mở ra, Hoàng Trường Minh đã từ phía trước đi vòng qua giúp cô vén váy dài ở phía sau, nhìn hành động đó cô không khỏi mim cười: “Đi vào th “Ừm” Hoàng Trường Minh bẻ cong cánh tay.

Đi thang máy lên thẳng tầng cao nhất rồi ra ngoài vài bước là lối vào của sảnh tiệc chính, bồi bàn mang găng tay trắng chỉnh tề đứng mỗi bên, sau khi trao thư mời xong, hai người bước vào.

Bên trong yến tiệc đã bắt đầu, dưới ngọn đèn pha lê khổng lồ, những món đồ ăn được sắp xếp, người nào người nấy quần áo là lượt tươm tất. Lam Ngọc Anh hít một hơi thật sâu, nói thật là cô hơi sợ sân khấu nhưng may là có Hoàng Trường Minh ở bên cạnh, sự rụt rè liền nhanh chóng tan biết Hoàng Trường Minh đột nhiên cau mày, trầm giọng bất mãn nói: “Tại sao anh ta lại ở đây?”

Lam Ngọc Anh nghe lời, nhìn theo tầm mắt và thấy Lê Văn Nam đang đứng trong đám đông cầm ly sâm panh. Thật trùng hợp anh ta cũng mặc một bộ vest trắng khuôn mặt đẹp trai và nụ cười tỏa nắng giống như một hoàng tử từ thời Trung cổ.

Không có gì đáng ngạc nhiên khi anh ta dự một bữa tiệc của giới thượng lưu như thế này.

“Quần áo của anh ta thật là xấu!” Hoàng Trường Minh hừ lạnh một tiếng.

Đẹp trai mà.

Lam Ngọc Anh liếm môi, đương nhiên cô không ngốc, chỉ giữ lời nói này ở trong suy nghĩ. Là tình nhân của Lê Hoài Lâm và cũng là người chủ trì bữa tiệc, mặc dù Nguyễn Hồng Mai mỉm cười dịu dàng khi từng vị khách tiến đến chào hỏi nhưng chỉ có cô mới biết nụ cười của bà ta miễn cưỡng như thế nào.

Bà ta đã nhận ra khoảnh khắc Lam Ngọc Anh và Hoàng Trường Minh bước vào.

Mặc dù Lê Hoài Lâm không quá rầm rộ về danh tính của Lam Ngọc Anh với mọi người nhưng để cô ta tới đây vào một dịp như thế nào thì làm sao Nguyễn Hồng Mai có thể cảm thấy hạnh phúc!

Bình luận

Truyện đang đọc