DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

CHƯƠNG 1178

Cuối cùng thì sau bao nhiêu chuyện nhọc lòng, cũng đã có một chuyện đáng để vui mừng rồi.

Sau khi John biết Tống Hân Nghiên đã về liền tập hợp các nhân viên cấp cao lại, nhất định phải mở tiệc mừng trở về cho Tống Hân Nghiên.

Sau khi hẹn xong địa điểm, Tống Hân Nghiên tan làm rời đi trước.

Vừa tới dưới tầng công ty, liền nhìn thấy Dạ Vũ Đình đang đợi ở đó.

So với trước đây, anh ta đã tiều tụy hơn không ít, cũng gầy đi một chút.

Khuôn mặt vốn dĩ đẹp trai ôn hòa lại mọc râu lún phún.

Vẻ ôn hòa không còn nữa, khí chất cả người cũng trầm ổn hơn, cũng âm u hơn rất nhiều.

“Hân Nghiên, cùng ăn bữa cơm nhé.”

Anh ta nhìn mặt cô, đáy mắt là vẻ mê đắm: “Anh đặt phòng riêng rồi, là lẩu mà em thích ăn nhất.”

Tống Hân Nghiên lập tức lạnh giọng từ chối: “Cảm ơn, nhưng bây giờ tôi bị dị ứng sinh lý với lẩu.”

“Vậy chúng ta ăn thứ khác cũng được.” Dạ Vũ Đình vội vàng nói.

“Dạ Vũ Đình.”

Tống Hân Nghiên bình tĩnh nhìn anh ta, trong mắt không hề dao động: “Tôi không cảm thấy chúng ta còn có gì để nói chuyện với nhau cả. Buổi tối tôi và đồng nghiệp đã hẹn đi ăn cơm rồi, không nói thêm với anh nữa.”

Cô xách túi rời đi, đi được hai bước lại dừng lại quay đầu nói: “Đúng rồi, chuyện ly hôn cũng kéo dài đủ lâu rồi đấy. Ngày mai tôi sẽ tìm anh, giải quyết cho xong chuyện này. Tôi hy vọng có thể giải quyết trong hòa bình, có thể không liên quan tới thủ tục pháp luật thì không liên quan, mọi người đều tiết kiệm thời gian.”

Lời Tống Hân Nghiên nói, mỗi một chữ như con dao sắc lạnh, đâm từng nhát vào trong lòng Dạ Vũ Đình.

Sắc mặt anh ta tái lại, giọng nói cũng khàn đi: “Chuyện ly hôn… anh đồng ý. Nhưng điều kiện thì chúng ta phải bàn lại.”

Anh ta có yêu cầu, Tống Hân Nghiên không hề thấy bất ngờ.

Cô gật đầu: “Liên quan tới công ty và tiền bạc, ban đầu tôi đã nói rất rõ rồi, tôi không muốn có tranh chấp. Còn về tài sản cá nhân của anh, tôi càng không đòi một xu.”

Nói xong, cô kiên quyết rời đi.

Dạ Vũ Đình nhìn theo bóng lưng cô, siết chặt tay rồi lẩm bẩm nói: “Tống Hân Nghiên, kết hôn dễ chứ ly hôn khó lắm. Em muốn ly hôn, làm gì có chuyện dễ như thế.”

Hôn nhân của bọn họ khiến người trong nhà anh ta bị tổn thương nặng nề, sao anh ta có thể để cô nói muốn ly hôn là ly hôn ngay được!

Trên đời này làm gì có chuyện tốt như thế!

Nhà hàng Dạ Yến.

Đang trong lúc ăn, Tống Hân Nghiên đi vệ sinh một chuyến.

Khi cô vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, chuẩn bị quay lại phòng bao thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc trên hành lang.

Người đàn ông mặc vest đi giày da, dáng vẻ kiệm lời nghiêm túc, được một nhóm nhân vật tinh anh trong ngành vây quanh, khí thế lạnh lùng trên người anh có thể tiêu diệt mọi thứ xung quanh.

Bình luận

Truyện đang đọc