DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

Chương 397

Khuôn mặt nhỏ của Tống Hân Nghiên đỏ lên.

Vẻ lúng túng cùng nét quyến rũ của cô gái nhỏ lộ ra.

Đáy mắt của Dạ Vũ Đình thoáng hiện lên vẻ thâm sâu: “Đêm nay rất đẹp.”

Tống Hân Nghiên hơi xấu hổ: “Cảm ơn. Đêm nay anh Dạ cũng rất đẹp trai.”

Dạ Vũ Đình tự giễu: “Không có một bạn gái xinh đẹp động lòng người như cô Tống thì đẹp trai cũng vô dụng thôi.”

Tống Hân Nghiên cười khan, không nói tiếp nữa.

Dạ Vũ Đình ôn hòa nói: “Vừa nãy ở hội trường dưới lầu nhìn thấy cô với anh Tưởng đứng cạnh nhau. Anh ấy rất xuất sắc, hai người trai tài gái sắc, rất xứng đôi, chúc mừng.”

Hai người nói chuyện vài câu, Dạ Vũ Đình liền cáo từ rời đi.

Anh ta vừa mới rời đi thì Khương Thu Mộc trở lại.

Sau lưng cô ấy còn có một đàn ông cao lớn.

Gương mặt người đàn ông đẹp trai sáng sủa, vừa dịu dàng vừa tỏa sáng, mặc một bộ vest được thiết kế riêng, mái tóc màu nâu sẫm hơi uốn quăn, mang nét đẹp trai cool ngầu hơi xốc xếch phá cách.

“Giang Bảo Lâm?” Tống Hân Nghiên kinh ngạc.

“Hân Nghiên, lâu rồi không gặp.”

Giang Bảo Lâm cười rạng rỡ, khiến người khác vừa nhìn thấy là không nhịn được mà vui vẻ theo.

“Lâu rồi không gặp.”

Tống Hân Nghiên cười vươn tay ra: “Không phải mấy năm nay anh luôn phát triển ở nước ngoài sao, sao lại đột nhiên về nước thế?”

Giang Bảo Lâm rất lịch thiệp, chỉ nắm lấy ngón tay cô: “Nước ngoài có tốt thì cũng không phải quê hương mình. Anh định về nước phát triển, hy vọng sau này sẽ có cơ hội hợp tác.”

Khương Thu Mộc vui đùa nhắc nhở: “Hợp tác thì không có vấn đề, nhưng cái khác thì đừng có nghĩ đến. Hân Nghiên kết hôn rồi đấy.”

Cô ấy chỉ chỉ ra ngoài: “Nhân vật chính của bữa tiệc dưới lầu đang cử hành nghi thức nhậm chức, chính là chồng của cô ấy. Không chỉ làm ăn kinh doanh tốt mà y thuật còn rất giỏi. Anh họ, anh không cơ hội đâu.”

Giang Bảo Lâm là con trai của cậu Khương Thu Mộc.

Hai người lớn lên cùng từ nhỏ, nói chuyện không hề cố kỵ.

Giang Bảo Lâm tức giận dí trán Khương Thu Mộc: “Anh họ của em thất bại như vậy, em có thể chiếm hơn phân nửa nguyên nhân rồi đấy!”

Nhà họ Giang là làm bất động sản cùng với kinh doanh khách sạn, ở Hải Thành cũng coi như là hào môn thế gia chân chính.

Nhưng Giang Bảo Lâm với Tống Hân Nghiên lại không có liên quan gì tới nhau, hai người quen nhau hoàn toàn là vì “cây cầu” Khương Thu Mộc.

Khương Thu Mộc nghịch ngợm thè lưỡi với anh ta.

Giang Bảo Lâm không để ý tới cô ấy, nói chuyện với Tống Hân Nghiên: “Chuyện em kết hôn anh đã nghe nói ở nước ngoài rồi.”

Anh ta cảm khái cưỡi đùa nói: “Ban đầu còn tưởng về nước thì sẽ có cơ hội cơ, nhưng em kết hôn này nhanh quá đấy, đúng là không giữ lại cho anh chút cơ hội nào hết.”

Bình luận

Truyện đang đọc