DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

CHƯƠNG 641

Dạ Vũ Đình ừ một tiếng, mở lịch trên điện thoại đưa đến trước mặt Tống Hân Nghiên: “Chọn một ngày lành tháng tốt rồi chúng ta đi đăng ký kết hôn.”

Điện thoại di động của anh ta đã bị ném hỏng, hiện giờ chiếc điện thoại đặt trước mặt Tống Hân Nghiên là điện thoại của Dạ Nhất.

Nhưng Tống Hân Nghiên lại không hề nhận ra.

Dạ Vũ Đình cũng không cảm thấy thất vọng.

Tống Hân Nghiên nhìn vào những con số trên lịch, chợt có cảm giác hụt hẫng không rõ.

Bản thân mình như vậy, sao có thể kết hôn cùng với Dạ Vũ Đình được?

“Dạ Vũ Đình…”

Dạ Vũ Đình vươn tay nắm lấy tay Tống Hân Nghiên, nở nụ cười ấm áp: “Hân Nghiên, anh đã chờ ngày này rất lâu rồi.”

Tống Hân Nghiên: “…”

Những lời định nói ra lại lần nữa nghẹn ứ trong cổ họng.

Ánh mắt của cô lại nhìn vào trên lịch.

Tháng này chỉ còn hai ngày tốt thích hợp để cưới gả, di dời và động thổ.

Một ngày vào cuối tháng, một ngày khác là 18 tháng 10, chỉ còn cách vài ngày nữa.

Ánh mắt Tống Hân Nghiên dừng lại ở ngày 18 tháng 10.

Ngày này cũng là sinh nhật của Tưởng Minh Trúc.

Nếu đã không còn cách nào phụ lòng và trốn tránh, vậy chí ít cũng chọn một ngày mà mình có thể chấp nhận được.

Cho dù ngày này gần hơn ngày cuối tháng kia…

“Ngày 18 tháng 10 đi.” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tống Hân Nghiên đẩy điện thoại trở về.

Dạ Vũ Đình vui vẻ mỉm cười: “Được, anh sẽ sắp xếp.”

Ban đêm.

Trong phòng làm việc, biệt thự Lộc Hồ.

Dạ Vũ Đình đập một xấp tài liệu vào trên người Dạ Nhất: “Vô dụng! Ngày hôm đó cô ấy đi xã giao mà không tra ra được Tưởng Tử Hàn cũng có tham gia hay sao?”

Dạ Nhất bắt được tài liệu, cúi đầu nghe giáo huấn mà không dám ho he tiếng nào.

Dạ Vũ Đình hung hăng trút giận xong liền nói: “Sau này nếu còn để xảy ra chuyện như thế, cậu cũng cút khỏi thủ đô cho tôi.”

“Vâng.”

Dạ Nhất cung kính đáp lại.

Dạ Vũ Đình kiềm chế cơn giận, trong ánh mắt nham hiểm chợt xẹt qua vẻ âm thầm ủ tính: “Từ hôm nay trở đi phải trông chừng chặt hơn cho tôi! Dù là vào nhà vệ sinh cũng không được bỏ qua! Ngoài ra…”

Bình luận

Truyện đang đọc