DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

CHƯƠNG 1189

Dạ Vũ Đình gật đầu không thèm nghĩ ngợi: “Nhưng phải nói trước, thật ra anh không biết nhiều về chuyện của Nam Mặc Tầm. Anh chỉ biết cô ấy và mẹ cô ấy không phải quốc tịch nước Z, em muốn tất cả tư liệu về cô ấy, anh chỉ có thể điều tra, nhưng chắc chắn không tra ra hết, anh không bảo đảm mình sẽ điều tra được bao nhiêu.”

Thậm chí anh ta còn tốt bụng nói: “Theo ý kiến của riêng anh, anh khuyên em đừng điều tra chuyện này, dù sao tới cuối cùng có khi cũng chỉ uổng công vô ích thôi. Dựa vào sự hiểu biết của anh về Nam Mặc Tầm, có lẽ cô ấy không có bất cứ quan hệ gì với em cả. Còn chuyện các em trông giống nhau, có thể chỉ là trùng hợp.”

Dạ Vũ Đình nhớ lại rồi nói: “Từ nhỏ Nam Mặc Tầm lớn lên ở nước ngoài, nếu tuổi tác không có vấn đề gì thì cô ấy lớn hơn em chưa đầy một tuổi, với số tuổi như vậy, hai người không thể là chị em ruột được…”

Mà quan trọng nhất là mẹ của Nam Mặc Tầm có gian díu với ba của anh ta.

Năm đó mẹ anh ta đã điều tra thân thế mẹ con Nam Mặc Tầm triệt để. Nếu thật sự còn những bí ẩn nào đó, năm đó còn không thể điều tra ra, bây giờ anh ta càng không thể điều tra ra được.

“Tôi làm thế nào không cần anh khuyên bảo.”

Tống Hân Nghiên không nhịn được ngắt ngang: “Nếu chỗ anh đã không còn tin tức có giá trị với tôi, vậy giao dịch mà tôi vừa đề cập dừng lại tại đây.”

Cô lại lấy một bản thỏa thuận ly hôn ra: “Tôi đoán ở chỗ anh không còn đơn ly hôn nữa, vì vậy tôi đã làm thêm một bản rồi. Ký xong rồi gửi lại cho tôi.”

Tống Hân Nghiên để đồ lại rồi đứng dậy rời đi.

“Đợi đã.” Dạ Vũ Đình vội vàng đứng dậy thét lên.

Tống Hân Nghiên dừng bước rồi quay đầu lại: “Còn việc gì không?”

“Hân Nghiên, em không thể tuyệt tình với anh như vậy được.”

Trong mắt Dạ Vũ Đình tràn đầy ấm ức và không cam lòng.

Anh ta nói: “Lúc trước anh lừa em là anh sai, nhưng anh cũng không hưởng lợi gì từ cuộc hôn nhân này cả. Mà người nhà của anh thì lại bị hãm hại vì cuộc hôn nhân của chúng ta…”

Tống Hân Nghiên cười mỉa: “Vậy ý anh là đang trách tôi à?”

“Không phải, anh…”

Tống Hân Nghiên xoay lại, sắc mặt lạnh lùng hờ hững: “Dạ Vũ Đình, không phải anh muốn tôi đền bù tổn thất tinh thần cho anh đấy chứ? Tiền hả? Hiện giờ số tiền mà tôi bỏ ra được còn không mua nổi một góc của bộ đồ anh đang mặc trên người, anh cần không? Hay anh muốn thứ khác? Anh muốn gì đây? Ngoài gương mặt này ra, tôi còn thứ gì khiến anh để ý nữa!”

Càng về sau, giọng điệu của cô càng rét lạnh!

Khí thế lạnh lẽo thấu xương làm sắc mặt Dạ Vũ Đình tái nhợt.

Anh ta lắc đầu, đau khổ xụ mặt xuống, giọng nói khàn khàn: “Không phải, anh chỉ muốn em ở lại bên cạnh anh, làm vợ của anh thôi. Chúng ta bắt đầu lại được không, không ly hôn cũng không cần giao dịch gì hết. Em muốn tin tức của Nam Mặc Tầm, anh cho em. Thậm chí anh còn có thể cho em một con đường khác, em cứ điều tra theo tin tức anh cho em, nhất định sẽ có bất ngờ làm em vui!”

Anh ta nói chắc như đinh đóng cột.

Đôi mắt của Tống Hân Nghiên lộ vẻ nghi ngờ: “Nói nghe thử xem.”

Dạ Vũ Đình cũng không sợ cô biết tin xong sẽ đổi ý, vội nói: “Anh vô tình phát hiện hình như quan hệ giữa Tống Thanh Hoa với Tưởng Diệc Sâm rất ám muội, có vẻ còn tốt hơn nhiều so với mối quan hệ hợp tác bình thường, thậm chí còn hơi mập mờ thân mật. Anh nghĩ nhất định hai người này đang giấu diếm chuyện mờ ám, nếu em không ngại thì thử điều tra đi.”


CHƯƠNG 1190


Nguồn thiếu chương!

Bình luận

Truyện đang đọc