DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

CHƯƠNG 866

Hai cảnh sát mặc đồng phục bước từ trên xe xuống: “Cô Tống, hóa ra cô ở đây.”

Tống Hân Nghiên thản nhiên ngước mắt lên: “Tìm tôi có việc gì?”

Một cảnh sát trong số đó đưa thẻ cảnh sát ra: “Chúng tôi đang đi tìm cô, Chu Ngọc Trân đã thú tội, muốn mời cô đến xác nhận.”

Tống Hân Nghiên cau mày: “Vừa nãy không phải tôi đã trả lời các anh trong điện thoại rồi sao? Tôi còn có việc, các anh xử lý theo quy trình là được.”

Cô muốn đi, không muốn lãng phí thời gian và sức lực vào việc gặp những con người xấu xa đó.

Cảnh sát vội vàng nói: “Chính vì vừa nãy cô từ chối cho nên mới bảo chúng tôi đến đón cô. Vụ án này của các cô khá đặc biệt, vừa là tội gây thương tích vừa là mâu thuẫn gia đình, nói lớn thì là tội phạm, nói nhỏ thì cũng có thể là trò đùa giữ mẹ chồng và con dâu. Vả lại, nhà họ Dạ cũng không phải là người không có tiếng tăm ở thành phố, nếu phía cô không xử lý tốt, cuối cùng kết quả sau cả quá trình như thế nào cũng khó nói…”

Cảnh sát nhẹ nhàng nói một hồi, ra cái điều nếu Tống Hân Nghiên không đi họ cũng không đi.

Tống Hân Nghiên bất đắc dĩ, xe cô gọi cũng chưa tới, đành phải lên xe cảnh sát.

“Được rồi, tôi đi xem cô ta muốn nói cái gì.”

Ngay lúc cô ngồi lên xe, hai gã “cảnh sát” nhìn nhau, trong mắt hiện lên sự nham hiểm lặng yên.

Trên tầng.

Văn phòng Tổng giám đốc PL.

John đứng trước cửa sổ sát đất gọi điện cho Tưởng Tử Hàn, nói cho anh biết quyết định vừa nãy của Tống Hân Nghiên.

Đang nói thì nhìn thấy Tống Hân Nghiên lên một chiếc xe cảnh sát dưới tầng.

Anh ta nghi ngờ lẩm bẩm một câu: “Ô, cảnh sát trở nên tốt bụng thế từ khi nào vậy?”

Vừa mới rời khỏi chỗ anh ta, cảnh sát đã tới cửa đón rồi ư?!

“Cảnh sát?” Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Tưởng Tử Hàn còn đang suy nghĩ những gì John nói lúc trước, chợt nghe thấy câu này, vô thức hỏi.

“Ồ, không có gì.” John thản nhiên nói: “Thì vừa nãy ở bên dưới, đột nhiên có một chiếc xe cảnh sát đến dừng trước mặt cô Tống, không biết hai cảnh sát đã nói gì với cô ấy, tôi thấy cô ấy do dự một lúc rồi lên xe cảnh sát.”

Lông mày Tưởng Tử Hàn vô thức nhíu lại.

Gần đây chuyện Tống Hân Nghiên tiếp xúc với cảnh sát cũng chỉ có vụ án của Chu Ngọc Trân.

Mà bên phía cảnh sát anh đã chào hỏi trước rồi, có tin tức sẽ thông báo đến chỗ anh ngay lập tức, sao đột nhiên lại có cảnh sát đi tìm Tống Hân Nghiên?!

Không hiểu sao mí mắt Tưởng Tử Hàn bắt đầu giật, tim cũng hoảng loạn vô cớ.

Anh “hả” rồi đứng dậy, đi đến cửa sổ sát đất.

Tưởng Thị và PL ở cùng một tòa nhà, chiếm hai khu AB của tòa nhà này.

Văn phòng của Tưởng Tử Hàn cùng hướng với văn phòng của John.

Nhưng khi anh nhìn thì dưới tầng vắng vẻ, không có gì.

Tưởng Tử Hàn lập tức nói với John: “Cho xe đuổi theo ngay.”

John không hiểu lý do tại sao, nhưng cũng không hỏi nhiều: “Được.”

Bình luận

Truyện đang đọc