DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

Chương 942

“Không được gọi.”

Tống Thanh Hoa từ từ bình tĩnh, quát lạnh.

Dạ Nhất lưỡng lự không biết phải làm như thế nào, nhìn ông chủ nhà mình.

Dạ Vũ Đình mím môi không nói.

Tống Thanh Hoa một tay che trán, một tay nắm chặt lấy cổ áo của Dạ Vũ Đình đẩy anh ta ra cửa, cắn răng nghiến lợi ra lệnh cho Dạ Nhất đang đứng ở cửa: “Đóng cửa lại, đừng cho bất cứ người nào vào đây.”

“Cô à, có chuyện gì thì chờ đến khi xử lý vết thương của cô rồi lại nói…”

“Bốp.”

Dạ Vũ Đình còn chưa nói xong, Tống Thanh Hoa lại nâng tay lên cho anh ta một cái tát.

Vẻ âm tàn chợt lóe lên trong đôi mắt lạnh lùng của Dạ Vũ Đình.

Tống Thanh Hoa lại không để ý tới anh ta, hung hăng trừng mắt nhìn Tống Hân Nghiên: “Không phải là cậu muốn có được cô ta à, Dạ Vũ Đình, cơ hội này chỉ có một lần, nếu mất đi rồi tôi sẽ không giúp cậu nữa, bây giờ đóng cửa lại.”

Dạ Nhất kinh hoàng không dám nhìn thời khắc xấu hổ của ông chủ nhà mình, vội vàng đóng cửa đi đến chỗ xa xa trông chừng.

“Còn chưa chịu ra tay.”

Tống Thanh Hoa đẩy mạnh anh ta đến gần Tống Hân Nghiên.

Trên mặt Dạ Vũ Đình kinh ngạc, trong lòng có chút kích động, là cảm giác kích thích mang chút kích động.

Tống Thanh Hoa cầm lấy cái khăn để lên vết thương để cầm máu, giọng nói lạnh lùng ác độc vang lên: “Cởi đồ của cô ta ra, ngay trước mặt tôi, quay lại video cậu chơi cô ta. Đương nhiên, cậu muốn đặc sắc hơn cũng được, muốn chơi như thế nào thì cứ chơi như thế đó. Có đoạn video này trong tay, cả đời này điểm yếu của cô ta đều sẽ nằm trong tay cậu, có chạy cũng không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay cậu.”

Ánh mắt ẩn chứa sự hưng phấn của Dạ Vũ Đình rơi vào Tống Hân Nghiên đang lâm vào hôn mê.

Mẹ kiếp!

Mặc dù anh ta muốn làm như vậy từ lâu rồi, nhưng trước mặt Tống Hân Nghiên, anh ta là một người đàn ông ấm áp, dịu dàng lại chu đáo, không thể làm như vậy.

Với lại anh ta không có cơ hội.

Bây giờ, Tống Thanh Hoa đã cho anh ta cơ hội này, anh ta không có lý do gì để từ chối.

Chỉ là…

Ánh mắt mang theo chút phức tạp của Dạ Vũ Đình rơi trên người Tống Thanh Hoa.

Kêu anh ta ân ái với cô gái mà mình thích trước mặt bà già này, anh ta không vui.

Nhưng mà trong nháy mắt, lòng dạ độc ác của Dạ Vũ Đình liền xuất hiện vô số suy nghĩ.

Nhưng bề ngoài anh ta lại là bộ dạng sợ sệt không dám: “Cô… cô ơi, ba… ba người… cái này không được đâu.”

Tống Thanh Hoa bị bộ dạng vô dụng hèn mọn của Dạ Vũ Đình chọc giận.

Chỉ dựa vào cậu ta mà còn muốn chơi ba người cùng bà ta.

Bà ta lau máu trên trán, giọng nói lạnh lùng: “Trước khi 115 đến đây, tôi hi vọng cậu đàn ông lên một chút, làm nhanh lên đi.”

 

Bình luận

Truyện đang đọc