DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

Chương 407

Chúc Minh Đức: “…”

Lại sắp bắt đầu giận rồi sao?

Tưởng Tử Hàn quát khẽ: “Còn không mau đi tra xem cô ấy đi đâu!”

Đấy biết ngay!

“Đi đi đi, bây giờ đi đây, đi ngay lập tức đây!”

Chúc Minh Đức vội chạy đi.

Cố Vũ Tùng cũng lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho thuộc hạ của mình, kêu người đi tìm giúp.

Phòng khách bừa bộn, ba người Tưởng Tử Hàn cùng Lục Hạo Nam, Tô Thần Nam lập tức hai mặt nhìn nhau.

Tô Thần Nam nói: “Tư Hàn, anh thay đổi rồi. Nếu là anh của trước kia, một là cầm hai là buông, sẽ không giống như bây giờ… Do dự không dứt.”

Lục Minh Hạo gật đầu hùa theo: “Nếu anh thật sự để ý Tống Hân Nghiên thì chi bằng thông báo làm rõ khắp nơi luôn đi. Để cho tất cả mọi người đều biết đây là người phụ nữ của anh, muốn động vào cô ấy thì nhớ cân nhắc trước. Có điều kiêng kị, chắc chắn sẽ không đến mức liên tiếp xảy ra chuyện như vậy ở cái đất Hải Thành tồi tàn này.”

Tưởng Tử Hàn đã hoàn toàn bình tĩnh lại: “Tôi đã cho người chuẩn bị hôn lễ rồi. Sau nghi thức nhậm chức hôm nay, chuyện bên này cũng sẽ nhanh chóng kết thúc, qua mấy ngày nữa sẽ về thủ đô.”

“Những lời này, anh có nói với Tống Hân Nghiên không?” Tô Thần Nam hỏi.

“Không.”

Tưởng Tử Hàn trả lời thật sự rất quyết đoán dứt khoát.

Tô Thần Nam: “…”

“Ôi!” Lục Minh Hạo cảm thán, thông minh lựa chọn câm miệng.

Cố Vũ Tùng nói chuyện điện thoại xong trở về nói: “Nhìn dáng vẻ vừa rồi của chị dâu thì có lẽ là đang rất tức giận, lần này sợ là… Không dễ dỗ đâu.”

Tưởng Tử Hàn nhíu mày.

Là do anh… hơi quá đáng.

Nhưng tính khí của cô gái nhỏ này càng lúc càng lớn cũng là thật!

Anh nhìn về phía ba người: “Phải dỗ con gái kiểu gì?”

Tô Thần Nam lập tức lùi về phía sau một bước: “Việc này anh hỏi hai người kia đi, họ tương đối có kinh nghiệm đấy.”

Lục Minh Hạo: “… Đúng là em có quen nhiều con gái thật nhưng dỗ con gái như thế nào thì thật sự chưa từng làm bao giờ. Nhưng mà phụ nữ ấy à, không có gì mà “vung tay mua cả thế giới” không giải quyết được! Hoa tươi trang sức hàng hiệu, xe thể thao biệt thự liền tù tì đưa tới. Em không tin trên đời này còn có người có ý chí sắt đá đến mức đập tiền cũng không mềm xuống được!”

Cố Vũ Tùng nói: “Tự bản thân chị dâu cũng có thể vung tiền mua cả thế giới, tuy không bằng mấy người các cậu nhưng lớn lên ở nhà họ Tống từ nhỏ, cũng không nghèo khó gì đâu.”

Tưởng Tử Hàn mất kiên nhẫn nhíu mày: “Nói ý chính thôi!”

Cố Vũ Tùng buột miệng thốt ra: “Quỳ sầu riêng, quỳ bàn phím, anh xem mà chọn đi.”

Sắc mặt Tưởng Tử Hàn lập tức đen xì lại.

Cố Vũ Tùng vội vàng nói: “Cái này không phải là em nói đâu, mà là mấy y tá ở bệnh viện kia ngày nào cũng ồn treo treo bên miệng đấy.”

Bình luận

Truyện đang đọc