CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Mục của chúng chỉ có một.

Đó là phá vỡ lễ đổi tên của tập tập đoàn Quân Lâm.

Làm cho tập tập đoàn Quân Lâm và Lục Nam Hiên mát hết thể diện.

Hơn một trăm người lao tới, vung gậy đánh bóng chày trong tay lên cao…
Khi bọn chúng cách sân khấu năm mươi mét, Diệp Quân Lâm ở văn phòng chủ tịch liền nhìn thấy cảnh này.

Lúc này, trong tai nghe của Diệp Quân Lâm phát ra thanh âm: “Báo cáo tướng quân, ba mươi xạ thủ bắn tỉa đã khóa hết các mục tiêu.

Xin được chờ chỉ thị.”
Điều mà mọi người không biết là có những đội bắn tỉa đang phục kích trên những tòa nhà cao tầng quanh tòa nhà tập đoàn Quân Lâm.

Ở tòa nhà bên trái, bên phải và tòa nhà đối diện.

Những khẩu súng bắn tỉa đã nhắm vào những người này từ lâu.

Họ đã chờ đợi những người này xuất hiện từ đầu rồi.

Nhìn thấy đám người càng ngày càng gần, Diệp Quân Lâm ra lệnh: “Bắn.”
Giọng ra lệnh của thiếu tướng Thanh Long phát ra từ đầu dây bên kia: “Tất cả các tiểu đội bắn tỉa hãy nghe lệnh của tôi.


Bắn.

Lặp lại mệnh lệnh.

Bắn.”
Thanh Long vừa dút lời.

Ba mươi đội bắn tỉa đồng loạt bắn ra.

“Phụt.”
Ở quảng trường bên dưới, người đàn ông chạy đầu tiên mất thăng bằng, sau đó loạng choạng ngã xuống đất.

“Phụt.”
“Phụt.”
“Phụt.”.

truyện kiếm hiệp hay
Hơn một trăm người khác bị bắn gần như cùng lúc.

Những người này ngã gục xuống đất.

Kỳ Lân và những người khác đứng trên sân khấu chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng.

Hơn một trăm người ngã xuống cùng lúc, nằm hết trên mặt đất, không còn động đậy.

Không ai nghĩ đến cảnh này.

Điều gì đã xảy ra với những người này?
Vừa rồi mấy người này còn lao đến rất hùng hổ, sao đột nhiên lại ngã xuống đất?
Thật ra không chỉ có mọi người đang kinh ngạc.

Nhưng kẻ đến phá rối cũng đang vô cùng thắc mắc.

Bọn họ nằm trên mặt đất, toàn thân tê dại, hoàn toàn không có ý thức, một chút sức lực cũng không có.

Đây là có chuyện gì?
Bọn họ không thể hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra.

Trong văn phòng chủ tịch.


Bên tai Diệp Quân Lâm truyền đến thanh âm của Thanh Long: “Báo cáo tướng quân, nhiệm vụ của đội bắn tỉa đã hoàn thành.”
“Được rồi, sơ tán.” Diệp Quân Lâm ra lệnh.

Ba mươi đội bắn tỉa biến mắt ngay lập tức mà không để lại dấu vết, như thể họ chưa từng đến đây.

Như những bóng ma vậy.

Vừa rồi đội bắn tỉa sử dụng đạn gây mê chứ không phải là đạn thật.

Loại đạn gây mê này dù có bắn vào voi cũng sẽ khiến thân thể tê liệt, giống như mắt đi tất cả các cảm giác.

Điều quan trọng nhất là những viên đạn gây mê này giống như cục nước đá, bắn trúng người sẽ không để lại dấu vết.

Mọi người lấy lại bình tính, Kỳ Lân còn mỉm cười: “Xem ra hôm nay có rất nhiều người muốn tỏ lòng thành kính.

Không ngờ lại có nhiều người muốn làm đại lễ đến vậy.”
Những người đang nằm trên mặt đất đang vô cùng khó chịu.

Cả người đều tê liệt, cũng không thể nào trốn thoát được.

Họ chỉ biết trơ mắt nhìn Kỳ Lân đổi bảng hiệu mới.

Tập đoàn Quân Lâm chính thức đồi tên thành tập đoàn Vân Đình.

Sau khi kết thúc buổi lễ.

Phó Học Kiệm đã phái người đến đây.


Chỉ trong chốc lát, hơn một trăm người này đầu bị áp giải đi.

Khi nhóm người này đến sở cảnh sát, tác dụng của đạn gây mê cũng sẽ vừa hết.

Giờ họ thậm chí không biết chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng cáo buộc tụ tập đông người để gây rối của họ đã được ghi vào hồ sơ.

Hóa ra là họ đến từ công ty an ninh Điền Phong ở Tô Hàng.

Bên Hồ Tây nỗi tiếng ở Tô Hàng, có mấy cụ già đang tụ tập lại một chỗ.

Chính là mấy người Lôi Thiên Tuyệt và Tần Chính Lâm.

Du Bất Quần nghiêm mặt nói: “Không thể nào.

Để được an toàn, tôi đã không nhờ đến sự giúp đỡ của mấy ông lớn.

Tôi cố tình tìm đến công ty an ninh Điền Phong, một công ty có uy tín tốt để có khả năng giải quyết vấn đề trong thời gian ngắn nhát.

Không ngờ lại xảy ra sai sót như vậy.”.


Bình luận

Truyện đang đọc