CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



“Nhà họ Chí không cần giả vờ nữa! Lần này, chiến thần Côn Luân của quý quốc đã ra mặt thay cho nhà họ Chí! Mấy trăm người dưới tay tôi đã gục hết rồi! Suýt nữa thì tôi cũng chết “Chí gia chủ, tôi thực sự không ngờ thế mà nhà họ Chí lại có quan hệ mật thiết với chiến thần Côn Luân, nếu như tôi biết, đánh chết tôi, tôi cũng không dám tính kế nhà họ Chí đâu!”
Tang Khôn sắp khóc.

Chí Đông Phương hoá ra lại là ông ngoại của chiến thần Côn Luân.

Đây là điều hắn không ngờ được.

“chiến thần Côn Luân? Ngài nói về chiến thần Côn Luân chí cao vô thượng của Việt Nam?”
Chí Đông Phương hỏi.

“Còn gì nữa! Các nước lớn đều phải sợ chiến thần Côn Luân!”
“Tướng quân Tang Khôn, ngài nói chiến thần Côn Luân có quan hệ mật thiết với nhà họ Chí chúng tôi?”
Chí Đông Phương không chắc chắn lắm, hỏi.


“Đúng thế! Ban nấy chúng tôi gặp chiến thần Côn Luân, toàn bộ ngũ đại chiến vương dưới trướng ngài ấy đều ra mặt! Đúng là sợ chết được mà Tang Khôn sợ hãi trong lòng.

“chiến thần Côn Luân có quan hệ với nhà họ Chí chúng tôi? Sao chúng tôi không biết nhỉ?”
Chí Đông Phương và người nhà nhà họ Chí nhìn nhau.

Họ không nghĩ ra, tại sao nhà mình lại liên quan tới chiến thần Tân Viên?
“Được rồi, Chí gia chủ, tôi đã đưa người tới rồi, tôi phải rút sớm thôi, muộn chút nữa thì tôi chết đó!”
Tang Khôn đem thuộc hạ, vội vã tháo chạy.

“Tướng quân Tang Khôn, ngài đợi chút, có thể nói rõ hơn được không, rốt cuộc chiến thần Côn Luân có quan hệ gì với nhà tôi thế?”
Chí Đông Phương rất muốn biết.

“Đúng rồi! Tướng quân Tang Khôn, có thể nói cho chúng tôi không?”
Tang Khôn ngẩn ra.


Vốn tưởng rằng đám Chí Đông Phương sớm đã biết thân phận của Diệp Quân Lâm rồi, chỉ là cố ý diễn kịch chỉnh hắn thôi.

Bây giờ xem ra, nhà họ Chí hoàn toàn không biết.

Dù sao thì đây cũng là bí mật quân sự của cấp cao, không biết cũng bình thường.

Hắn không được phép tiết lộ.

“Nói thế này đi! chiến thần Côn Luân có quan hệ không thể tách rời với nhà họ Chí!
Ngài ấy sẽ bảo vệ nhà họ Chí! Chỉ cần các người đứng về phía ngài ấy!”
Nói xong, Tang Khôn đưa người rời khỏi sơn trang Ngũ hồ ngay lập tức.

Chạy khỏi Việt Nam không ngừng nghỉ, sợ Diệp Quân Lâm sẽ nuốt lời.

“Chiến thần Tân Viên trong truyền thuyết đánh bại mười tám nước, quét sạch Đông Nam Á thế mà lại có quan hệ không thể tách rời với nhà nhà họ Chí chúng ta? Đúng thật sao?”
Chí Đông Phương vẫn không thể tin nổi.

“Chắc chắn là đúng rồi, doạ Tang Khôn sợ đến mức đấy! Chắc chắn là chiến thần Côn Luân!”.


Bình luận

Truyện đang đọc