CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Đêm nay Lý Tử Nhiễm mất ngủ.

Diệp Quân Lâm an ủi nói: “Em cứ yên tâm ngủ đi, đến lúc đó Lý Thiên Hạo sẽ tự động đến tận cửa để mời em về phụ giúp công ty thôi.”
Lý Tử Nhiễm trừng mắt liếc một cái: “Sao có thể chứ? Để ông nội đến mời em! Em và cha thể khôi phục công việc thì sẽ thắp hương cầu nguyện!”
“Yên tâm đi, anh nói Lý Thiên Hạo đến cầu xin thì ông ta sẽ đến cầu xin!”
Diệp Quân xoay người đi ra ban công, gọi một cuộc điện thoại: “Thanh Long, đưa cho Chu Ngọc Hằng nghe.”
Hôm sau.

Lý Thiên Hạo vừa mới nhận được điện thoại liên tục của Cục xây dựng, cố ý muốn để cho Lý gia tham gia đấu thầu dự án công viên sinh thái.

Lý Thiên Hạo được sủng mà lo sợ.

Đối với dự án công viên sinh thái, ông ta cứ ngỡ là bỏ lỡ, thậm chí là không có tư cách cạnh tranh, thật không ngờ đến là bây giờ có tư cách đi đấu thầu.

Lý Thiên Hạo lập tức triệu tập người Lý gia đến hỏi: “Trước đó ông nghe nói có người tham gia đấu thầu, là ai?”
Lý Văn Hải nói: “Cha, là Lý Tử Nhiễm! Cô ta viết bản kế hoạchkỹ càng, nhưng mà năng lực của nó sao có thể tham gia đấu thầu?”
Lý Thiên Hạo sờ cằm: “Nói cách khác Lý Tử Nhiễm có bản kế hoạch, chỉ cần cầm nó thì có thể tham gia đấu thầu?”
“Đúng vậy! Lý Tử NHiễm cũng có chút năng lực!”
“Tùng Khuê đâu rồi, nhanh đến nhà cậu ba lấy bản kế hoạch về! Không ngờ đến tên phế vật này còn có chỗ dùng!”

Lúc này nhà Diệp Quân Lâm đang ăn sáng.

Sắc mặt ba người nhà Lý Tử Nhiễm đề trầm xuống, ngay cả nói cũng không muốn nói.

Lúc này có người gõ cửa.

Sau khi mở cửa lại là Lý Tùng Khuê.


Lý Tùng Khuê đáng giá phòng ở một chút, cười nói: “Không ngờ bây giờ nhà mấy người lại ở căn phòng nhỏ như thế! Một trăm mười mét vuông à?”
Sắc mặt Lý Văn Uyên không vui hỏi: “Cậu đến đây làm cái gì?”
Lý Tùng Khuê cười lạnh nói: “Tới lấy kế hoạch dự án khai thác công viên sinh thái! Cục xây dựng thông báo chúng ta có thể tham gia đấu thầu!”
Lý Tử Nhiễm từ chối: “Không được! Bản kế hoạch là do chính tôi làm, các người muốn đi đấu thầu thì tự làm đi, không liên quan gì đến chúng tôi, huống chi tôi đã bị đuổi rồi.”
Lý Tùng Khuê trừng mắt nhìn cô một cái: “Được! Tao để ông nội đến nói cho mày nghe!”
Nói rồi đưa di động cho Lý Tử Nhiễm.

“Tử Nhiễm, cháu có chuyện gì vậy? Có giao bản kế hoạch ra hay không? Có phải cháu không nhận người ông nội này nữa?”
Lý Tử Nhiễm vừa nhận điện thoại thì giọng nói tức giận của Lý Thiên Hạo đã truyền tới.

Nước mắt của Lý Tử Nhiễm lập tức rơi xuống: “Ông nội, ông cũng đã đuổi cháu rồi, còn muốn bản kế hoạch của cháu làm gì? Cháu không phục!”
“Hừ, mày có ý gì? Mày không giao bản kế hoạch ra thì hôm nay tao sẽ đoạn tuyệt quan hệ huyết thống với chúng mày, một nhà chúng mày không còn quan hệ gì với Lý gia nữa!”
Nghe nói như thế Lý Tử Nhiễm khóc thành tiếng.

Diệp Quân Lâm đứng dậy, tìm bản kế hoạch đưa cho Lý Tùng Khuê, sau đó an ủi Tử Nhiễm.

“Thế này còn tạm được!”
Lý Tùng Khuê nhìn cả nhà này, trên mặt tràn ngập sự chế giễu.

Mà ba người Lý Tử Nhiên thấy Diệp Quân Lâm đưa bản kế hoạch ra thì trên mặt tràn ngập sự thất vọng.

Quá nhu nhược!
Kiểu chồng như vậy thì có tác dụng gì?
“Anh đưa bản kế hoạch làm gì?”
Lý Tử Nhiễm chất vấn.

Diệp Quân Lâm cười lạnh nói: “Nghe anh, Lý Thiên Hạo tuyết đối sẽ mời em về! Hôm nay chúng ta đến một chỗ.”
Lý Tử Nhiễm giận dữ nói: “Anh như thế này thì làm sao em tin anh đây?”
Lý Văn Uyên cũng tức giận nói: “Nếu như ông ấy không đến mời Tử Nhiễm thù hai đứa ly hôn đi!”

“Được, con đồng ý!”
Diệp Quân Lâm đáp ứng.

Một bên khác, Trương Tùng và Lý Mộng Nguyệt được uỷ thác trách nhiệm, sau khi cầm được bản kế hoạch thì trực tiếp tiếp nhận công ty Hoa Đình của Lý Tử Nhiễm.

Sau đó đi thẳng đến địa điểm.

Sau khi đi vào nơi phụ trách dự án công viên sinh thái.

Đã có không ít người xếp hàng.

Vừa nghĩ tới trong tương lai toàn bộ sản nghiệp của Lý gia đều thuộc về mình, Trương Tùng nhịn không được hưng phấn.

Sau một tiếng chờ đợi, rốt cuộc cũng đến lượt Trương Tùng.

Sau Khi Trương Tùng và Lý Mộng Nguyệt đi vào văn phòng, Trương Tùng vừa định thao thao bất tuyệt giới thiệu bản thân, không ngờ người đối diện lên tiếng: “Người của Lý gia?”
Trương Tùng ngây người một chút, lập tức trả lời: “Đúng, đúng ạ!”
Lý Mộng Nguyêth lập tức đưa ra một đống giấy tờ: “Đây là bản kế hoạch xây dựng dự án của chúng tôi! Mời ông xem qua!”
Phụ trách phê duyệt dự án này chính là Cục xây dựng của Tô Hàng, người phụ trách hiện trường chính là trưởng phòng quản lý Thị Chính của Cục xây dựng – Ngô Dũng.

Ngô Dũng đặt bản kế hoạch đà dưới tay, không lập tức xem qua, mà ngẩng đầu hỏi: “Lý Tử Nhiên tiểu thư hoặc Lý Văn Uyên tiên sinh sao không tới?”
“Hả?”
Câu này chính là hỏi hai người Trương Tùng và Lý Mộng Nguyệt.

“Giới thiệu với cục trưởng Ngô một chút, tôi là Trương Tùng, là người phụ trách dự án này của Lý thị.

Về việc Lý Tử Nhiễm và Lý Văn Uyên thì đã bị đuổi khỏi tập đoàn, không thuộc về trách nhiệm của tập đoàn Lý thị.


Không biết cục trưởng Ngô hỏi bọn họ để làm gì?”
Trương Tùng tò mò hỏi.

Nghe vậy, Ngô Dũng thoải mái gật đầu: “À đuổi rồi, vậy được rồi, hai người về đi, Lý gia không có tư cách cạnh tranh dự án này.”
Nói rồi Ngô Dũng đem bản kế hoạch dự án đẩy lên phía trước.

Trương Tùng và Lý Mộng Nguyệt đều trợn tròn mắt.

“Cục… cục trưởng Ngô, đây là chuyện gì vậy?”
Trương Tùng run rẩy.

Lý Mộng Nguyệt càng thắc mắc: “Cục trưởng Ngô, chẳng lẽ chuyện lày có liên quan đến hai cha con Lý Tử Nhiễm?”
“Đúng, không sai, lúc đầu lãnh đạo khảo sát thấy công ty của Lý Tử nhiễm tiểu thư là công ty Hoa Đình rất phù hợp với dự án chúng tôi.

Cho nên tin nội bộ tạm định là công ty Hoa Đình, Nhưng bây giờ Lý Tử Nhiễm tiểu thư đã bị đuổi, vậy thì không có chuyện của Lý gia nữa, chúng tôi lại tuyển người khác.”
Ngô Dũng ngược lại lại kiên nhân giải thích.

Nói là sơ bộ tạm định, chính là đã định rồi.

Tất cả mọi người đều hiểu ý này.

Trương Tùng và Lý Mộng Nguyệt lập tức kích động, nói: “Cục trưởng Ngô, tuy là Lý Tử Nhiễm đã bị đuổi nhưng mà chúng tôi lên tiếp nhân công ty Hoa Đình thì các ông tuyển công ty chúng tôi là được rồi, đây là các thủ tục chuyển nhượng.”
Trương Tùng vui vẻ lấy trong túi ra các loại giấy tờ chuyển nhượng.

“Cục trưởng Ngô, Hoa Đình chính là do chúng tôi quản lý.”
Bộp!
Không ngờ Ngô Dũng lại hất một cái, giấy tờ đã rơi lả tả trên đất.

“Cút! Nghe không hiểu tiếng người có phải không? Tôi muốn chính là Lý Tử Nhiêm tiểu thư cầm dự án này tới đây! Trừ cô ấy ra, Lý gia không ai có thể thay thế! Dự án này chính là muốn trao cho Lý Tủ Nhiễm tiểu thư, hiểu chưa?”
Ngô Dũng chỉ vào mũi Trương Tùng mà nói.

Lý Mộng Nguyệt ngượng ngùng cười: “Cục trưởng Ngô, vì sao chỉ cần Lý Tử Nhiễm? Tôi là Lý Mộng Nguyệt, chị họ của cô ta, so với Lý Tử Nhiễm, tôi từng du học ở Mỹ, về phương diện năng lực thì mạnh hơn Lý Tử Nhiễm không ít.


Cục trưởng Ngô, tôi có thể đảm nhiệm dự án này!”
Trương Tùng gật gật đầu: “Đúng, đúng, đúng, năng lực của Mộng Nguyệt rất mạnh! So với Lý Tử Nhiễm không biết mạnh hơn gấp mấy lần đâu.”
Lạch cạch!
Ngô Dũng cầm dự án trên bàn ném xuống đất một bộp, giận dữ quát: “Đi nhanh đi! Tôi nói cho mấy người biết! Trừ khi 8 giờ sáng mai Lý Tử Nhiễm tiểu thư đích thân đến đây, bỏ lỡ thời gian cũng không được.

Nếu không tư cách cạnh tranh dự án này cũng không có tư cách đấu thầu, xoá tên!”
“Đi nhanh lên, đừng để tôi gọi bảo an lôi ra ngoài.”
Thư ký của Ngô Dũng đuổi bọn họ ra ngoài.

Thẳng tới lúc này bọn họ mới hiểu được.

Dự án này sở dĩ là cho Lý gia, không phải nhìn trúng thực lục củ Lý gia, mà là nhìn trúng Lý Tử Nhiễm.

“Không biết con tiện nhân Lý Tử Nhiễm này làm cái gì mà dự án lớn như thế cũng để cho nó?”
Lý Mộng Nguyệt kinh ngạc nói.

Trương Tùng ôm đầu: “Trách không được Cục xây dựng gọi điện thoại đến bảo Lý gia tham gia đấu thầu! Thì ra là Lý Tử Nhiễm.”
Sau khi trở về Lý gia.

Lý Thiên Hạo lập tức hỏi: “Tùng à, kết quả đấu thầu như thế nào? Chúng ta có qua không?”
Thế nhưng Trương Tùng bày ra vẻ mặt phiền muộn: “Để Lý Mộng Nguyệt nói cho ông biết đi!”
Lý Mộng Nguyệt kể lại sự việc cho Lý Thiên Hạo.

“Cái gì? Nhất định phải là Lý Tử Nhiễm đi mới được?”
Lý Thiên Hạo kinh ngạc.

Trương Tùng kinh ngạc nói: “Đúng vậy, cục trưởng Ngô đã ám chỉ nói, dự án này là cho công ty Hoa Đình, nhưng mà phải là Lý Tử Nhiễm tự mình đi, những người khác thì không được, chúng cháu còn kém chút nữa đắc tôi với người ta.”
Lý Thiên Hạo còn phái Lý Văn Hải và Lý Văn Phi đi thương lượng, nhưng đều bị đuổi ra.

Lý Thiên Hạo suy nghĩ một lúc, cuối cùng lên tiếng: “Vậy thì nhanh đi tìm Lý Tử Nhiễm, trước khôi phục chức vụ cho nó, đợi đến khi cầm được dự án này về tay rồi nói!”
Trương Tùng thúc dục nói: “Ông nội, ông nên nhanh một chút, bên kia ông ta nói, trước tám giờ sáng mai, nếu không thấy được Lý Tử Nhiễm thì sẽ thay người.”.


Bình luận

Truyện đang đọc