CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



“Anh…”
Mặc dù Phương Tử Tình phẫn nộ, nhưng cô ta không làm gì được.

Vốn tưởng rằng tới Tô Hàng là có thể tránh né người này, lại không ngờ La Nhất Thần đuổi tới đây.

Đây là ác mộng cả đời cô ta!
“Điều kiện gì? Anh nói xem bao nhiêu tiền anh mới có thể đưa đồ cho tôi?”
Phương Tử Tình lạnh lùng nói.

La Nhất Thần cười nói: “Anh không lấy tiền!”
Hiện tại La Nhất Thần không thiếu tiền, Phòng thương mại Tô Hàng đã cho anh ta trọn vẹn 10 triệu.

Sau khi chuyện thành, thì còn có thêm 40 triệu!
Không sai, La Nhất Thần là quân cờ Phòng thương mại Tô Hàng dùng để thu mua tập đoàn Vân Đình.

Bọn họ đã tìm hiểu nhiều mặt, tra ra được bạn trai cũ của Phương Tử Tình là La Nhất Thần, đồng thời La Nhất Thần nắm giữ bí mật của cô ta, nên họ lập tức thu mua La Nhát Thần, để La Nhất Thần làm chút chuyện.


Đây là một trong những thủ đoạn của Phòng thương mại Tô Hàng nhằm đào móc các loại tài liệu đen hoặc là nhược điểm của công ty đối thủ, để làm tan rã đối thủ.

Một thủ đoạn độc ác nữa chính là dùng sự sống chết của người nhà đối thủ ra uy hiếp.

Vì là mạnh mẽ thu mua, nên tai nạn chết người là chuyện thường xảy ra.

Thương trường như chiến trường.

Máu đỏ không nhìn thấy nhiều hơn.

Cho nên Phòng thương mại Tô Hàng rất tự tin có thể thu mua tập đoàn Vân Đình.

“Hả? Vậy anh muốn cái gì?”
Vẻ mặt Phương Tử Tình vô cùng kinh ngạc.

“Nghe nói bây giờ em rất giỏi, nắm tập đoàn Vân Đình trong tay! Thân thể của em chắc giá cả cũng phải hơn 1 tỷ đi? Em phát triển tốt hơn ở nước ngoài nhiều!”
La Nhát Thần cười khà khà nói.

Phương Tử Tình ý thức được có gì đó không ồn.

“Anh muốn làm gì?”
Cô ta cần thận hỏi.

“Anh hỏi em, có phải hiện tại tập đoàn Vân Đình là em nắm quyền không?”
La Nhất Thần hỏi.

“Tôi là phó tổng giám đốc, nhưng phần lớn quyền quyết định của công ty đều ở trong tay tôi.”
Phương Tử Tình nói.


“Nói như vậy là, ông chủ Vân Đình giao công ty cho em xử lý?”
Phương Tử Tình gật đầu: “Ừ, không sail”
“Tốt lắm, hiện tại anh muốn thu mua tập đoàn Vân Đình, em có thể làm chủ?”
Giọng điệu làm cho người ta kinh ngạc đến chết cũng không hết, La Nhất Thần vừa nói, sắc mặt Phương Tử Tình trắng bệch.

“Cái gì? Anh điên rồi hả? Anh muốn thu mua tập đoàn Vân Đình? Anh biết hiện tại tập đoàn Vân Đình trị giá bao nhiêu không? Gần 20 tỷ đấy! Anh lấy cái gì thu mua?”
Phương Tử Tình nỗi giận đùng đùng hỏi.

La Nhất Thần cười nói: “Cũng không phải anh thu mua, là ông chủ của anh thu mual”
“Ông chủ của anh là ai?”
Phương Tử Tình bỗng nhiên ý thức được có âm mưu.

“Nghe cho kỹ, ông chủ của anh là Phòng thương mại Tô Hàng!”
“Bây giò là Phòng thương mại Tô Hàng có ý muốn thu mua tập đoàn Vân Đình, nên họ cố ý phái anh tới bàn bạc với em!”
La Nhất Thần cười khà khà nói, ánh mắt luôn quan sát Phương Tử Tình.

“Cái gì? Phòng thương mại Tô Hàng?”
Phương Tử Tình kinh ngạc.

Cô ta lập tức hiểu được, đây là âm mưu của Phòng thương mại Tô Hàng.


Muốn dùng La Nhất Thần để dọa cô ta.

Mấu chốt là La Nhất Thần thật sự nắm giữ nhược điểm của cô tai “Phòng thương mại Tô Hàng nhìn trúng tập đoàn Vân Đình.

Có hai hình thức tạo điều kiện cho em lựa chọn, đầu tiên, tập đoàn Vân Đình gia nhập vào liên minh Phòng thương mại Tô Hàng, trở thành một phần tử của họ.

Thứ hai, Phòng thương mại Tô Hàng sẽ trực tiếp thu mua tập đoàn Vân Đình!”
La Nhất Thần nói.

Phương Tử Tình lập tức lắc đầu: “Không có khả năng! Bây giờ tập đoàn Vân Đình và Phòng thương mại Tô Hàng là quan hệ cạnh tranh, sao có thể bị bọn họ thu mual”
La Nhất Thần thản nhiên cười nói: “Phòng thương mại Tô Hàng cũng biết mấy người sẽ không đáp ứng, cho nên có ý tìm anh, để anh nói chuyện với em.”
“Không phải em nói tập đoàn Vân Đình do em kiểm soát sao?
Như vậy cũng tốt! Anh đề nghị em gia nhập vào Phòng thương mại Tô Hàng, tương lai của em sẽ tốt hơn!”
Phương Tử Tình lập tức từ chối: “Không có khả năng! Dù như thế nào tôi cũng sẽ không gia nhập vào Phòng thương mại Tô Hàng! Anh dẹp suy nghĩ này đi!”.


Bình luận

Truyện đang đọc