Nhưng vẫn phải nễể mặt!
Nhìn thấy hiệu quả này, ngay cả đám người Diệp Kiện Sâm cũng thay đổi sắc mặt.
Nếu Diệp Quân Lâm mà không có thân thận kia, thì đúng là sẽ bị đè.
Nhà họ Trịnh bám vào cây đại thụ đây mà!
Nhìn thấy mọi người đứng hết lên.
Người nhà họ Trịnh nở nụ cười tươi.
Nhất là Trịnh Tiêu Kỳ, cô ta cảm thấy cực kỳ tự hào.
Hôn lễ của người phụ nữ nào mà được tổ chức ở trình độ này, chắc là đỉnh cao nhất rồi nhỉ?
Tôi chính là người phụ nữ hạnh phúc nhất đó!
Lee Jae Shik chúc mừng: “Từ giờ trở đi, cô đã là con dâu của tập đoàn Tam Hưng tôi! Cô phải ghi nhớ thân phận cao quý của cô, đừng bị những chuyện tầm thường làm mắt thời gian!”
Lee Jae Shik nói câu này không khác nào thừa nhận sự thực Trịnh Tiêu Kỳ trở thành người của tài phiệt nhà họ Lý, tập đoàn Tam Hưng!
Đây mới là quý tộc thực sự!
Ý ông ta là ông ta đang bảo Trịnh Tiêu Kỳ có thân phận quý tộc, đừng dây dưa với một số người thường.
Như thế là mắt thân phận!
“Còn nữa, sau này nhà họ Trịnh mà có bắt cứ việc gì, Tập đoàn Tam Hưng đều có thể giải quyết cho các ông!”
Lee Jae Shik lại nhắc đến nhà họ Trịnh.
“Âm”
Trời ban hạnh phúc, đám người Trịnh Uyên Bác kích động đến nỗi suýt thì ngất đi.
Trịnh Uyên Bác xông tới chỗ Diệp Kiện Sâm rồi quát to: “Diệp Kiện Sâm, năm đó khi tôi quỳ dưới chân ông, chẳng phải ông đã nói nhà họ Trịnh mãi mãi không thể với tới nhà họ Diệp sao? Bây giờ thì sao? Ông mở to mắt ra mà nhìn đi! Nhà họ Trịnh bây giờ như thế nào?”
Sự bực bội của người nhà họ Trịnh mười năm trước cuối cùng đã phát tiết ra ngoài.
Thật là sảng khoái!
Nhà họ Trịnh cũng sẽ có một ngày, dẫm lên mũi nhà họ Diệp nhỉ?
“Cảm ơn Diệp Quân Lâm năm đó đã có ơn từ chối, nếu không có lời từ chối của anh ta, Trịnh Tiêu Kỳ tôi sẽ không có ngày hôm nay! Cảm ơn anh!”
Trịnh Tiêu Kỳ cực kỳ hoan hỷ.
Sau đó cô nhìn đám người Diệp Kiện Sâm rồi cười nói: “Cảm ơn các bậc bề trên của nhà họ Diệp, các ông xé bỏ hôn ước, đã cho tôi hạnh phúc! Tôi chân thành cảm ơn mọi người!”
Sắc mặt của người nhà họ Diệp có hơi khó xem.
Đây đâu phải cảm ơn?
Đây rõ ràng là đang sĩ nhục nhà họ Diệp mà!
“Sao Diệp Quân Lâm vẫn chưa tới vậy?”
Bây giò Trịnh Tiêu Kỳ rất khao khát nhìn thấy Diệp Quân Lâm, hy vọng nhìn thấy vẻ mặt hối hận tột cùng của anh..