CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Tắt cả mọi người kích động hô to.

“Vốn dĩ, Viên mỗ tôi sẽ tiếp tục ở ẩn, nhưng lại có một số người tới đây khiêu khích tỉnh Giang Nam ta hét lần này đến lần khác.

Chiếm địa bàn của chúng ta, từng bước lấn vào sản nghiệp của chúng ta, còn đồ sát chúng ta, khiến cho chúng ta không có không gian đẻ tồn tại!”
“Hôm nay, Viên mỗ tôi tuyên bó, tôi sẽ dùng hết tất cả lực lượng cả đời không chết không ngừng với tập đoàn Vân Đình!”
Viên Sơn Hà lớn tiếng nói.

“Không chết không ngừng! Không chết không ngừng!”
“Nợ máu trả bằng máu! Nợ máu trả bằng máu!”
Hơn mười ngàn người dưới đài đồng thanh hô to, tiếng giết rung trời.

Chỉ riêng cái uy thế này đã đủ để làm cho mọi người ở tỉnh Giang Nam khiếp sợ!
Mạnh!
Qúa là mạnh!
Ai mà chọc vào Viên Sơn Hà người đó xui xẻo rồi!
lên sinh, còn mười phút nữa là tang lễ bắt đầu, chỉ còn mỗi tập đoàn Vân Đình là chưa đến.”

Thu lão ở bên cạnh nhắc nhở.

Viên Sơn Hà gật đầu.

Vương Uyên nói: “Thầy à, nếu tập đoàn Vân Đình không có ai tới thì làm sao?”
Đôi mắt Viên Sơn Hà lóe ra một tia sáng: “Thì trực tiếp giết tới, san bằng tập đoàn Vân Đình đi thôi! Phải cho cả Tô Hàng chôn cùng!”
“Thưa thầy, con hiểu rồi.

Vương Uyên nguyện làm bộ đội tiên phong!”
Vương Uyên chủ động xin đi giết địch.

“Tốt lắm!”
Viên Sơn Hà rất là hài lòng.

Ông ta thích Viên Sơn Hà ở điểm này nhất.

“Tập đoàn Vân Đình đến!”

Đúng lúc này, một giọng nói vang vọng vang lên.

“Rầm rằm!”
Hơn mười ngàn người ở trong sân đồng loạt nhìn về phía cửa thông báo.

Vừa nhìn, vẻ mặt mọi người lập tức biến sắc!
Bởi vì bọn họ nhìn thấy bốn người khiêng một cái quan tài đi vào!
Là thế lực đối địch, ở tang lễ nhà người ta khiêng một cái quan tài đi tới.

Đây chẳng phải là khiêu khích trắng trọn sao?
Hơn mười ngàn người ở hiện trường đều phẫn nộ!
Mọi người hận không thể lập tức xông lên đập nát bốn người khiêng quan tài.

Chỉ thấy Viên Sơn Hà vung tay lên, tất cả mọi người mới ngừng xao động.

Mọi người tức giận nhìn bốn người khiêng quan tài đi tới trước sân.

“Ầm!”
Chiếc quan tài nặng nề rơi xuống đất, bụi đất mù mịt.

“Chào Viên tiên sinh, thay mặt cho ông chủ tập đoàn Vân Đình chuyển tới một câu!”.


Bình luận

Truyện đang đọc