CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC

Điều tra cũng sẽ không điều tra ra được gì cả.

Diệp Lâm Quân đoán sư phụ Tùy Ý vào tù thật ra là để ấn cư thôi, để trốn tránh sự việc hoặc là con người nào đó. Người có năng lực như vậy, nếu như ngồi tù, ai có thể bắt được ông chứ?

Không thể không nói, địa điểm mà ông ta chọn để ẩn cử thật là tốt.

Rất ít người nghĩ đến ẩn cử trong tù vậy mà ông ẩn cư hai mươi năm. Trong đây nhất định là có nguyên nhân.

Chắc là đang trốn cái gì đó, hoặc là lời hứa ẩn cư gì đó. Nếu như bây giờ ông ta đã ra tù rồi, vậy rõ rằng ông ta muốn đối diện với nó, hoặc là xảy ra chuyện.

Có điều Diệp Lâm Quân không lo lắng, với sức mạnh của sư phụ Tùy Ý, ai có thể làm thương ông chứ?

“Anh ra ngoài đi”

Diệp Lâm Quân bảo quản ngục ra ngoài, đánh giá phòng giam của ông cụ.

Lê Quân cũng đi theo anh vào phòng giam, rất tò mò đối với những thứ này.

Lúc này Diệp Lâm Quân đang lần mò bức tường đột nhiên anh phát hiện bức tường trống rỗng.

Sau khi anh mở bức tường ra, bên trong vậy mà lại giấu đồ.

Sau khi Diệp Lâm Quân nhìn thấy, sắc mặt thay đổi.

Bên trong có ba cuốn: cổ tịch và một tấm bản đồ da dê bị thiếu, còn có một mảnh lệnh bài màu đen.

Đây rõ ràng là để lại cho mình.

Diệp Lâm Quân run rẩy cầm cổ tịch và tấm bản đồ da dê lên.

Tấm bản đồ da dê thiếu hình như là một tấm bản đồ, có điều không hoàn chỉnh.

Hơn nữa nhìn chất liệu và mức độ hư hỏng, chắc là đã có từ rất lâu rồi. Diệp Lâm Quân cũng không nhìn thấy nội dung gì trên lệnh bài màu đen.

Về phần ba cuốn cổ tịch, Diệp Lâm Quân lật ra, bên trong dường như phát sáng.

Đồ tốt, toàn là đồ tốt.

Cho dù sư phụ Tùy Ý có làm thế nào cũng không để mình gọi là sư phụ, nhưng ông lại truyền lại mọi thứ cho mình. “Sư phụ, hy vọng có thể được gặp lại người”

Diệp Lâm Quân mang những thứ này đi, còn xóa hết những dấu vết đã đến phòng giam.

Sau khi đưa Lê Quân về nhà, Diệp Lâm Quân bị mắng. “Trong thời kỳ này, anh mang Lê Quân ra ngoài đi lung tung, không sợ xảy ra chuyện gì sao?”

“Nhỡ Lê Quân xảy ra nguy hiểm thì phải làm sao?”

Có điều thấy mọi người quan tâm đến Lê Quân, Diệp Lâm Quân cũng không nói gì cả.

Những ngày này, mọi người đều đang tích cực tìm sư môn làm chỗ dựa cho Lê Quân, Nhóm người Lý Từ Nhiệm đã chọn được vài thế lực lớn, thậm chí đã liên hệ đến. Bây giờ là thời đại nhiều cường giả, thành Vô Song bọn họ đã sớm không đặt vào trong mắt nữa rồi.

“Cái này hình như không được, chỉ có cường giả lục trọng

thiên”

“Đúng, sư môn mà Lê Quân dựa vào phải có cường giả thất trọng thiên: Như thế mới có thể bảo vệ được Lê Quân, cũng để Lê Quân có tương lai tốt”

Mọi người bắt đầu tranh cãi khí thế ngất trời.

Trong số vài thế lực lớn mà bọn họ chọn ra, chỉ là lục trọng thiên.

Bọn họ một lòng muốn có cường giả thất trọng thiên, những làm gì có dễ dàng như vậy chứ.

Bình luận

Truyện đang đọc